Thơ, nhân Kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944 - 22/12/2024)

Thứ tư - 11/12/2024 09:03
Ái Nhân, Hoàng Nguyên, Bành Phương Lan, Trần Văn Khương...
Ảnh minh họa trong trang: ST
Ảnh minh họa trong trang: ST


ÁI NHÂN
(Bùi Cao Thế)

 


ĐỒNG ĐỘI TÔI RẤT TRẺ


Đồng đội tôi những chàng trai rất trẻ
Chất phác, chân quê, mộc mạc, khiêm nhường
Mười tám tuổi lên đường cầm súng
Nguyện lòng giữ đất nước quê hương


Có chàng trai chưa kịp có người thương
Hóng hớt chuyện yêu, ngủ mê gái đẹp
Hầm chặt úp muôi chẳng lo rộng hẹp
Mộng trăng sao mơ mấp máy môi cười

Có mối tình thầm vẫn vời vợi tin yêu
Đọc trang Kiều ước mong làm Kim Trọng
Mơ bóng người thương lòng tràn hy vọng
Nhớ
bóng mẹ hiền, da diết nhớ quê hương

 

Những chàng trai đi giữ đất biên cương
Chẳng quản hy sinh, kiên cường như đá
Máu, mồ hôi đồng đội tôi thấm vào cỏ cây hoa lá
Viết lên bản giao hưởng anh hùng ca Tổ quốc trường tồn.

 

 


DÁNG QUÊ HƯƠNG

 

Đồng đất quê mình cây măng mọc thẳng
Nhành lúa mảnh mai cũng đội đất ngẩng đầu
Bến nước, cây cầu, tảo tần dáng mẹ
Bạc áo vai cha mưa nắng dãi dầu

Người quê mình dẫu đi khắp năm châu
Lòng vẫn khắc sâu lời ru mẹ dặn
Nhớ bát cơm thơm, gừng cay, muối mặn
Truyền thuyết Tiên - Rồng trăm trứng trăm con

Chiến công chói ngời, bằng đỏ như son
Chẳng thể nào quên công ơn cha mẹ
Biển bạc, rừng vàng, cá, tôm, cua ghẹ
Có bóng thuyền chài, cả máu chiến binh


Từ tốn khiêm nhường, không ngại hy sinh
Bao thế hệ hiến thân vì Tổ quốc
Độc lập tự do, trường tồn non nước
Ý chí kiên cường, dũng cảm xông pha

 

Con gái quê mình chăm chỉ nết na

Duyên dáng dịu dàng, kiêu sa lên hội
Trời quê hương xanh trong vời vợi
Mai trúc ân tình trong mỗi khúc dân ca

 

Sông núi quê mình rực rỡ gấm hoa
Cờ đỏ sao vàng tung bay trong nắng
Biển bạc, rừng vàng, đồng xanh, mây trắng
Dáng quê hương mình dáng mẹ, dáng cha.

 



GIẤC MƠ TÔI

               Tặng đồng đội tôi hi sinh ở biên giới

 

Trong giấc mơ tôi bạn về với tay xin ngụm nước
Mắt quầng thâm những ngày thiếu ngủ

Nắng cháy thịt da
mưa dầm thũng nước
những vết sước trên vai trên cổ
loang lổ chiến hào
pháo địch đêm qua
 
Đầu bạn quấn băng thương loang máu
Chân lê chẳng chạm đất vẫn cười:
“Chúng mày về miền xuôi
Nhớ nói với mẹ tao rằng tao còn ở lại

Giữ biên cương mãi mãi vẹn toàn”
 
“Nói với cô gái nhà bên thường sang giúp mẹ
“Rằng tao không yêu đâu, nàng hãy lấy chồng!”
 
Lời nói dối của bạn tôi từ đáy lòng chân thật

Mưa xối chiến hào
Mắt bạn rưng rưng…
 
Hơn ba mươi năm rồi xa cuộc chiến tranh
Pháo vẫn nổ trong từng giấc ngủ
Khói súng mịt mù vẫn vương mùi khét lẹt
Máu bạn tôi còn ấm dưới tay mình!
 
Hơn ba mươi năm rồi sau cuộc chiến tranh
Lệ đã cạn hết rồi trong mắt mẹ
Những Người lính - đồng đội tôi rất trẻ 
Những linh hồn im lặng giữ biên cương
 
Những cột mốc trên đường biên - bia mộ
Chứng nhân lịch sử hào hùng
Nơi máu xương, đồng đội tôi đổ xuống
Cho đất nước thanh bình vĩnh viễn mùa xuân.



 

Nhân

 

CHUYỆN TÌNH HOA CẢI

Có một thời hoa cải
Rực vàng bên bến sông
Có một cô thôn nữ
Mãi em không lấy chồng

Có một làng ven sông
Có mảnh vườn hoa cải
Có một người con gái
Ươm nắng vàng mùa đông

Có một mối tình hồng
Dịu dàng hương đồng nội
Người trai đi bộ đội
“Cải có chờ anh không?”

Qua bao mùa bão giông
Hoa vàng mong manh đợi
Chân mây xa vời vợi
Cải theo anh… về trời!

Bến sông quê lở bồi
Mắt răm vời vợi khóc
Lau trắng màu tang tóc
Sông Sứ buồn mênh mang

Vườn cải vàng ven sông
Bây giờ không vàng nữa
Mắt răm xinh một thuở
Đắng cay… theo về trời.

 



 LÍNH ĐẢO

 

Bình minh mặt trời đội sóng
Từng đàn mây lửa bay về
Ban mai đồng đội thay gác
Biển đầy rực sáng… đê mê

Thỏa thuê hít căng ngực gió
Dõi xa tít tắp chân trời
Mịt mù trùng dương sóng vỗ
Thanh bình muôn dặm biển khơi

Hiên ngang giữa trời gió nắng
Lung linh hải đăng kiêu hùng
Dãi dầu gió mưa giông bão
Kiên cường không chút nao nung.


 


      FB IMG 1531105067077
 

Hoàng Nguyên
          

TẶNG EM ĐÊM TRĂNG

Sinh nhật em anh rất muốn xin về
Nuối tiếc lắm, một ngày vui như thế
Bên lời chúc tình yêu và tuổi trẻ
Anh sẽ gài thêm những cánh hoa hồng

Sinh nhật này các bạn đến chắc đông

Có ai đó giúp cho em vui nhất?
Em ơi em, bạn chúng mình chân thật
Có những câu kèm đến mấy chuỗi cười

Lời hay ấm áp suốt đời
Tình cảm đẹp ngày qua ngày trìu mến
Một tuổi hoa của em đang đến
Hạnh phúc gặp em đủ bạn đủ bè


Sinh nhật em anh chẳng thể về
Không ai trách một người mang quân phục
Cho dù vậy trái tim thường thao thức
Gõ cánh cửa nhiệt thành cậy tới nàng Thơ...


Rừng xa ơi ! Đón được ánh trăng chưa?
San đôi nhé phong thư tôi còn mở

  Biên cương, 11/2006

 


 

ĐÊM NOEL CỦA LÍNH

 

Lễ Giáng sinh, hai người lính bên nhau
Anh năm trước, tôi năm sau, lần lượt xa Hà Nội
Ngọn Sa mu, bông hoa rừng đỏ chói
Giấy thuốc rối ngang cành, lấp lánh ánh trang kim
 
Gió mùa hun hút bóng đêm
Quầng lửa đèn loãng trong buốt giá
Khẩu mía tròn trao đưa trân trọng quá
Ngọt ngào, ấm áp tâm giao
 
Đón Noel đời lính cầu gì đâu
Thương ai một mình đếm nến
Một mùa Xuân, một năm sắp đến
Một tình yêu dằng dặc bao nỗi mong…
 
 Biên cương, 12/2006

 

 

 ĐÊM RẰM ĐỌC THƯ
 
Trăng đầy trời, đèn chai soi lán tăng
Nghe bâng khuâng, đồng đội hồn nhiên hát
Bài Lăm vông, cô gái Lào xinh thật
Thư bạn lòng gợi đường phố tuổi thơ
 
Chỉ vì em, tôi trìu mến hoa mua
Hùng vĩ núi rừng, ấp e sắc tím
Xa Thủ Đô, hạnh phúc thành bất định
Mỗi lúc mơ màng, thép súng lạnh lạnh tay!
 
Nỗi niềm gì mà gió mê mải mây
Lời âu yếm cồn cào bao nỗi nhớ
Em ơi em! Một đêm trăng tròn nữa
Một đêm rằm, chú Cuội ngóng Hằng Nga
 
Trời biên cương, lồng lộng bóng đa
 
 Cốc Ly, 2007


nguyên
     
 
HOA CỎ NHÂN SINH
 
Bạn xa rồi gửi lại nhân sinh
Trang vở trắng đẫm ân tình thơ bé
Trái tim đủ nhiệt tình tuổi trẻ
Đủ niềm tin sẽ đủ ngọt ngào
 
Ba năm, từng ngày gặp gỡ nhau
Tôi vẫn nhớ những gì thân thương nhất
Ưu ái riêng màu hoa Vi o let
Bông cúc vàng ngỡ ngàng nếp pơ luya
 
Vui buồn ai cùng sẻ chia
Câu chúc chân thành bẽ bàng mất mát
Con thuyền xa, niềm tin neo bến nước
Sinh nhật yêu thương, ôm hoa cỏ, nghiêng mình
 
 Chùa Hà, 11/2016

 

 

LỬA ĐAM MÊ

Hoa đầy trời, rực sáng Giao thừa Dương
Bức ảnh đẹp bạn vừa đăng Facebook
Con gái yêu, ngọt ngào đôi câu chúc
Ly rượu đầu, thơm ngát tình hai quê


Thêm tuổi đời vời vợi đam mê
Vần thơ yêu; Tinh tế bao đường bóng
Trang sách online, học trò đồng vọng
Nặng ân tình, đồng đội bốn cuộc chiến chinh

Hạnh phúc tràn đầy con gái nhỏ cười xinh
Trưởng nữ tự tin từng kỳ thi khó
Thử thách cuộc đời dấn thân thử lửa
Cha già nâng cấp laptop cổ xưa

Vẫn biết đời không có gì như mơ
Tấm lòng trong tan hòa theo gió
Kỳ vọng phúc Trời còn ngỏ
Ba chữ tài mang lại chữ tâm

   Hào Nam, 01/2021 


17ac416f2f5484fabbb82d0163c45862
 

Bành Phương Lan
 
 
LÍNH HỌC YÊU
 
Em không phải là lính… anh vẫn biết
Nhưng lại quen quân lệnh giống ngày nào
Anh lính khờ… lời yêu ngại ngần trao
Bao nhiêu năm vẫn học trò cá biệt
 
Cô giáo em có rộng lòng dạy tiếp?
Yêu thế nào em hãy chỉ cho anh
Học trò… yêu cô giáo chắc học nhanh
Em cứ dạy rồi mai này sẽ thấy
 
Lính đã học là tiến nhanh lắm đấy
Bù tháng ngày hai đứa phải chia xa
Anh sẽ học làm chồng, học làm cha
Học chăm con làm việc nhà đỡ vợ
 
Dẫu chưa quen nhưng lính đâu có sợ
Bao năm rồi việc ấy cậy nhờ em
Giờ anh tập rồi mọi việc sẽ quen
Biết làm chồng yêu vợ con tha thiết…
 
Rồi một ngày trò không còn cá biệt
Nhưng vẫn xin cô giáo dạy suốt đời
Trả ơn cô chỉ có… nụ hôn thôi
Bởi lính khờ… anh yêu em nhiều lắm.

 

 

 

 

MẸ ĐỪNG KHÓC!
 
                                               Mẹ đừng khóc nữa mẹ ơi
                        Chúng con mãi tuổi hai mươi ngày nào
 
Mẹ lại khóc ngày vui... con vẫn biết
Nhưng tự hào con vì tổ quốc hy sinh
Vắng mặt hôm nay con đâu chỉ một mình
Lỗi hẹn mẹ rồi... không về ngày chiến thắng
 
Đồng đội con xếp thành hàng thẳng              
Lại bên nhau như ra trận năm nào
Lấp lánh trên đầu vẫn một ngôi sao
Ở nơi đâu cũng là quê hương Việt
 
Dẫu xa cách nhưng chúng con cũng biết
Mẹ vẫn phần khi có bát canh ngon
Trầu héo, cau già... mong có dâu con
Lỗi hẹn không về... nợ mẹ thêm đàn cháu
 
Trái gió trở trời nỗi niềm đau đáu
Con không về mẹ đau yếu ai chăm?
Vò võ héo mòn... cô quạnh quanh năm
Để mẹ buồn... tội của con nhiều lắm
 
Nhớ thương con, mẹ nay... còng cả bóng
Rớm lệ nhìn trẻ hàng xóm đùa chơi
Mẹ đừng buồn, còn Tổ quốc... mẹ ơi!
Chúng con ra đi đâu phải để mẹ rơi nước mắt
 
Lỗi hẹn không về... Con xin lỗi, mẹ ơi!

            B.P.L




            unnamed
 

Trần Văn Khương
 

MÀU ÁO

 

Áo em xinh màu hoa cau

Áo anh xanh đậm, đẹp màu công nhân

Hai người làm lễ thành hôn

Xóm làng, bè bạn tới mừng đàn ca

 

Áo em màu tím bông cà

Áo anh màu lính, thiệt là đáng yêu

Hành quân, lội suối, băng đèo

Lên miền sơn cước, cheo leo núi đồi

 

Hòa bình, đất nước yên vui

Anh từ biên giới xa xôi trở về

Đón anh dưới bóng dừa, tre

Em mặc áo mới, nắng khoe sắc hồng.
 

            T.V.K

Tổng số điểm của bài viết là: 4 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 4 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây