Trang thơ tháng Sáu của nhiều tác giả

Thứ tư - 01/06/2022 07:55
Nguyễn Xuân Hoàn ( Vĩnh Yên ), Trần Năng Tĩnh ( Nam Định ), Nhã Nhã ( Na Uy ), Mỵ Duy Thọ ( Hà Nội ), Trần Văn Khương ( Kiên Giang ), Võ Văn Thọ ( Quảng Nam ), Nguyễn Thạc Lưu ( Hà Nội ), Việt Hằng ( Hà Nội ), Lê Thanh Hùng ( Bình Thuận ), Nguyễn Thế Phú ( Hà Nội ), Cần Vũ ( Hà Nội )...
Ảnh minh họa trong trang: ST
Ảnh minh họa trong trang: ST
Nguyễn Xuân Hoàn
( Vĩnh Yên )
Hàng cau nhà em
Bà lấy môt tàu cau
Làm thành chiếc quạt tay
Đêm hè quay thành gió
Ru em vào giâc mơ..
 
Ông lấy một tàu cau
Làm cái chổi quyét trần
Năm gian nhà sach sẽ
Mênh mang nốt nhạc vui..
 
Em lấy một tàu cau
Làm thành dây kéo co
Hai bên bạn dô hò
Ầm vang quanh ngõ nhỏ.
 
Hàng cau của nhà em
Luôn dang tay gọi gió
Tàu cau khi rụng xuống
Thành cánh buồm đi xa...

Vĩnh yên 11/5/2022.

trung
  Hình ảnh cuối cùng của Nhà máy Dệt NĐ

Trần Năng Tĩnh
( Nam Định)
 
CHÙM BỐN CÂU VỌNG CỐ HƯƠNG
 
1/Phố xưa nho nhỏ-Phố Hàng,
Dọc ngang xinh xắn như nàng dâu quê.
Hàng Nâu, hàng Tiện… Đi-Về,
Phố Quê,
Xa
Gió tỉ tê
Vọng hồn…
 
2/Cũ càng Năng Tĩnh-Cố hương
Bên nhà máy Dệt, tự thời Tây sang
Chầu văn nức tiếng rộn ràng
Đất Ăn-Học, đứng hiên ngang đánh thù !
 
3/Mềm như bánh cuốn Làng Kênh
Ngon thơm Phở Đán, giòn tan kẹo Sìu
Xa sau, còn nhớ Thành yêu
Chút Tình-Hương-Vị
                Nhớ nhiều
                             Càng thương…
 
4/Nhà thuê xưa-phố Hàng Thao
Nón quai thao,
Lặng
Đi vào xa xưa…
Ngày nắng cho chí ngày mưa
Chạnh lòng thương nón…
                   Ngỡ vừa qua đây.
 
5/Nhà Tú Xương-phố Hàng Nâu
Đã than nghèo túng, vẫn đua bảng vàng
Thám, Nghè theo gió đưa ngang
Tú tài-Thơ, đứng vẻ vang…
Với đời.
 
6/Thon dáng nhỏ-Một thời em
Xinh xinh ngõ nhỏ, êm hiền hương lan
 
Bao mùa rụng lá hoa tàn
Anh về
Bạc tóc
Chưa tan-dáng hình…
 
7/Đây à là Ngõ Văn Nhân !?
Dập dìu kẻ sĩ xa gần bình Văn
 
Ngỡ xa chốn cũ, ngại ngùng…
Chợt nghe bút mực, thơm lừng Văn Nhân.

50996

Nhã Nhã
( Na Uy )

HOA THÁNG NĂM

             Hè đã đến với mùa hoa Lilac
          Tử đinh hương ngào ngạt vị quế thơm
          Cùng sắc tím ngây ngất hồn thi sỹ
          Một không gian kỳ vĩ đến ngẩn ngơ

          Em đẹp, em xinh ta luôn mãi ngóng chờ
          Em hé nở - tâm hồn ta hớn hở
          Em đến rồi - hè rực rỡ cùng em
          Hương thơm ngát tỏa xen trong ánh nắng

          Ta mê mải ngắm nhìn em say đắm
          Rộn trong lòng đằm thắm một tình yêu
          Hoa tháng năm đẹp duyên dáng, yêu kiều
          Màu chung thủy với rất nhiều sắc tím

          Lại bất chợt nhớ về miền đất ấm
          Có lục bình bên sắc tím bằng lăng
          Nơi quê nhà - đất mẹ tự ngàn năm
          Hoa sim tím - tím chiều hoang biền biệt                                 
                                     Oslo, ngày 24/5/2022


            T
          
Mỵ Duy Thọ
( Hà Nội )
 
KHI TA KHÔNG CÒN 
Một ngày kia em ơi
Khi ta không còn ở trên đời
Kim đồng hồ vẫn quay
Hừng đông ngày vẫn dậy
Ngòai kia,
Đường về xe vẫn chạy
Rau vườn ai vẫn xanh
Cúc vàng vẫn nở rộ
Lũ chim vẫn chuyền cành
Công rác về làm tổ.
Những làn mây cùng gió
Vẫn cứ vội vã bay
Như ai mong, ai nhớ
Phía chân trời chiều nay.
 
Trăm năm nữa em ơi
Ta đâu còn ở trên đời
Nắng vẫn bừng lên
Nước sông Hồng vẫn chảy
Nơi quê mình,
Vẫn bãi biển phù sa
Bạt ngàn lau sậy
Vẫn dấu chân cua cáy
Quanh dấu chân người.
May ra đâu đó
Có ai thoảng nhớ
Đến ngày giỗ cố
Một cái tên mơ hồ.
Em ơi, là ta đó
Ảo mờ trong sương gió
Nếu buồn hãy nhớ về anh.
 
Nghìn năm nữa em ơi
Khi ta không còn
Bầu trời sao vẫn quay
Mặt trời vẫn rực cháy
Vẫn có tháng có ngày
Nhưng người quen chẳng thấy.
Chỉ thấy hoàng hôn rơi
Ánh mắt Sao Kim ơi
Em thương ai, nhớ ai
Mà lệ rơi, rơi hoài
Phía chân trời, hiu quạnh
Cho lòng ta giá lạnh.
Ôi! Đời người
Như một nhát cắt thời gian
Giữa tuổi vũ trụ
Tỷ tỷ năm tràn.
Nhưng em ơi
Đừng buồn
Dẫu chỉ là hạt bụi
Chúng mình mãi bên nhau
Cùng trên một con tàu
Trái đất
Bay giữa không gian
Bay giữa bạt ngàn
Những vì sao lấp lánh.
 
Triệu triệu năm nữa em ơi
Chúng mình ở đâu
Khi mặt trời dần nguội
Khi trái đất ngừng quay
Khi không còn tháng ngày
Khi Thái Dương Hệ này
Tan thành mây bụi.
Thì em ơi
Nguyên thần là bất diệt
Tình ta vẫn vẹn nguyên
Anh sẽ đợi chờ em
Nơi trong một Thiên Hà
Đầy hoa và nắng đẹp.


ƯỚC VỌNG TÌNH YÊU
 
Tôi muốn có một người
Yêu tôi suốt đời
Đi cùng tôi đến góc biển chân trời
Chia sẻ với tôi từng mẩu bánh.

Tôi muốn có một người
Thức với tôi
Cùng những sao trời
Nơi vũ trụ
Xa xôi
Lạnh giá.

Tôi muốn có một người
Xa nhau
Chốn phương trời
Nhớ tôi
Vùi chăn
Thầm khóc.

Tôi muốn có một người
Tôi lâm bệnh
Thương quá
Mắt hoe
Lệ nhòe
Nâng bàn tay tôi
Áp má.

Tôi muốn có một người
Thiếu tôi
Đời này
Vô nghĩa.


TÔI TÌM VỀ

Tôi tìm về trường xưa
Trường nay đã đổi tên
Tôi tìm về lớp cũ
Lớp cũ chẳng còn nền
Tôi tìm về người xưa
Ôi! Người xưa đã mất
Tôi như kẻ mộng du
Ngỡ ngàng
giữa mảnh đất quê hương
Hoàng hôn đang về
Bốn bề nỗi nhớ
Mặt trời lựng đỏ
Chiều cuối thu
Gió cuộn những lá khô
Xoay tròn
Trên con đường mòn
Đầy cỏ dại
Tôi muốn đứng đây, đứng mãi
Bên những ngôi mộ thời gian
Chiều tàn
Bóng đêm đang tràn vào nỗi nhớ.


Nga Sơn 2019


NGÀY VẮNG ANH

Ngày vắng anh sao em ít nói
Nhìn chân trời vời vợi bóng hình ai
Ngày vắng anh sao thấy rất dài
Có những lúc như thời gian đứng lại
Sáng vắng anh, mưa giăng đồng bãi
Mưa có dài đến chỗ anh không
Chiều vắng anh, bốn bề gió lộng
Về phương anh, em muốn theo cùng
Đêm vắng anh, vùi chăn muốn khóc
Sao thấy phòng rộng quá anh ơi
Bầu trời sao hôm nay vẫn mọc
Anh có nhìn thấy bóng sao rơi
Vắng anh
Em tìm đến những tấm hình
Sông nước bao la biển cả quê mình
Mặt trời lên, những buổi bình minh
Nơi bừng dậy trong anh thời trai trẻ
Nơi anh đánh dậm, kéo te mưu sinh cùng mẹ
Nơi lần đầu tiên
Chúng mình nắm tay nhau
Đi trong gió lộng chiều hè
Ngày vắng anh em biết làm gì
Khi thiếu anh em còn một nửa
Anh ơi anh, đừng đi xa nữa
Em đứng hoài hiên cửa đợi chờ anh.

Vắng ai, đừng vắng một người
Mà tôi yêu quý suốt đời của tôi.


Hà Nội 2019



khuong


Trần Văn Khương
( Kiên Giang )


CÙNG HỌC CHUNG TRƯỜNG

Hai cha con cùng học chung trường
Khác khoa và cũng khác thời gian
Hè về phượng nở hồng hiên lớp
Nhớ mái trường xa, dạ vấn vương

Chuông reo náo nức buổi khai trường
Bạn bè vui đến kín giảng đường
Sân vườn râm mát, đầy cây lá
Phòng học xanh màu, sáng cửa gương

Hai cha con cùng học chung trường
Đường xuân đi học ngát mùi hương
Trường xưa, bạn cũ nhiều lưu luyến
Xao xuyến lòng mình, những nhớ thương.


 

                       thanh
 

Võ Văn Thọ
(Quảng Nam)
 
 
Hồn nhiên trẻ thơ, tìm lại tuổi dại khờ
 
Nồi khoai lang, sắn và hạt mít
Chín bốc mùi thơm, thi nhau hít hà
Những nụ cười trẻ thơ háo hức
Bếp lửa hồng rạng rỡ từng khuôn mặt
Lọ nghẹ quẹt mặt nhau, để chia phần thơm thảo...
 
 
Trưa hè cởi trần tắm suối
 
Rủ nhau trưa hè lên hố tắm suối
Dòng nước thánh thiện trời cho
Róc rách nước tràn khe mắt rượi
Mùi khét nắng biến mất
Thơm da thịt, nhú hạt cau, bẽn lẽn cười duyên...
 
 
Sen mãi ngát hương
 
Nhìn đầm rằm tháng tư sen tuyệt đẹp
Nhụy vàng, lá xanh, nụ hồng chờ đón
Phật ngự trị trong đài sen?
Sắc sắc, không không
Tịnh độ chúng sanh, lòng thanh thản...
 
 
Vị cá thơm lừng trên bếp lửa đỏ rực
 
Cá bắt từ dòng suối trong
Mạch nguồn từ rừng xanh đại ngàn
Trụi que tre, cá phơi trên than hồng
Mùi thơm thảo quyện vào vị giác
Trái khế chạy lên xuống, ruột cuộn trào đợi chờ...
 
 
Tiếng ve râm ran trưa hè ngày cũ
 
Hạ đến hoa phượng rực hồng góc sân trường
Màu nắng vàng chói chang
Tụi nhỏ trốn giấc ngủ trưa, chấm ve ve
Nhớ tuổi thơ một thời vụng dại
Ký ức òa về, mái tóc đã điểm sương...
 
VVT

                        
                       Lưu,

            Nguyễn Thạc Lưu        
( Hà Nội )
 
Em dịu dàng tà áo tím tinh khôi
Viên phấn trắng, ánh mắt ngời rạng rỡ
Trước mặt em là bao đôi mắt nhỏ
Đang dõi nhìn từng nét chữ thân quen
 
Gió bên hồ đưa thoảng nhẹ hương sen
Con chim nhỏ nhảy chuyền trên cành sấu
Từng con chữ em gửi niêm yêu dấu
Để ươm mầm sự sống của tương lai
 
Tiếng trống trường điểm nhịp mỗi sớm mai
Trái tim em bồi hồi bao cảm xúc
Bầu nhiệt huyết như đong đầy lồng ngực
Cho mạch nguồn kiến thức lại trào dâng
 
Tháng ngày qua như dòng suối âm thầm
Giọng nói ấy chảy trong lòng con trẻ
Bụi phấn rơi bạc phai màu bàn ghế
Vẽ trên đầu lũ nhỏ nét thanh xuân
 
Có một nghề mỗi năm chỉ một lần
Họ đón nhận ngày xuân trong mùa hạ
Những gương mặt thân yêu trong lớp cũ
Đã bay lên theo những nấc thang hồng
 
Có thể nào chúng gặp lại em không
Những chuyến đò còn sang nhiều bến mới
Trống lại điểm ngày đầu mùa thu tới
Và bên em bầy em nhỏ lại thân quen
 
Vẫn ghế bàn, sách, vở, phấn, bảng đen
Vẫn xanh mướt cây bàng bên cửa sổ
Vẫn nở rộ “ngày xuân “ hoa phượng đỏ
Vẫn dịu dàng cô gái nhỏ là em
 
Có một ngày không ai cần nhớ tên
Chỉ nhớ đến những bóng hình áo tím
Và trong họ luôn dâng đầy kỷ niệm
Những trang đời được trao gửi từ em
 
Hoàng hôn buông cho sương điểm tóc thêm
Cho khản giọng những con người không phổi
Cho con chữ nghìn năm không có tuổi
Mùa phượng vĩ nào cũng đỏ chói sắc hoa.
 
 
NGỌT ĐẮNG VỊ XUÂN
 
Bích đào đua sắc đỏ
Mộc trắng tỏa hương say
Quất vàng chen lộc biếc
Hải đường bung cánh bay
 
Mỹ Đình vang dội sấm
Đại kỳ phấp phới bay
Tuyển Việt Nam chiến thắng
Trung quốc bại đắng cay
 
Kỳ tích nối tiếp ngay
Tuyển nữ vào Wold cup
Trăm năm nên cột mốc
Xuân đẹp nhất là đây?
 
Không, xuân còn canh cánh
Loa vẫn gióng mỗi ngày
Thông tin về covid
Ai lên chùa tổi nay?
 
Xóm giềng ít viếng thăm
Cháu con vơi đoàn tụ
Bánh chưng, giò vẫn đủ
Xuân thử lòng ta chăng?
 
Mưa xuân lùa tay áo
Gió bấc quẩn chân giầy
Nhâm nhi cà fê Phố
Đắng ngọt vị xuân này!
 
           2022
 
 
CÂU VÈ TẶNG VỢ
 
Năm mươi năm thoáng qua rồi
Ngoảnh nhìn đôi trẻ một thời thanh xuân
Trải qua bao khúc thăng trầm
Giờ nên tóc bạc, trán nhăn, da mồi
 
Nhớ xưa bà đến nhà tôi
Buồng gianh, tường đất, giấy bồi xi măng
Thế mà vỏn vẹn năm năm
Bà sinh ba đứa như rằm trung thu!
 
Dẫu không vinh hiển cơ đồ
Cũng niềm hạnh phúc đơn sơ quê mùa
Cũng từng mặn muối nhạt dưa
Nửa niêu cơm nát, nửa mùa canh suông
 
Cũng khi xô chiếu, lệch giường
Chuyện rằng “ở huyện ngày thường” mà thôi
Bây giờ tuổi sắp tám mươi
Còn bao lâu nữa đứng ngồi bên nhau?
 
Tào khang chữ “nghĩa” hàng đầu
Giữ cho trọn vẹn trước sau mới là
Năm mươi năm trước tặng hoa
Cưới vàng tôi lại tặng quà bằng thơ
 
Từ thuở tám hoánh đến giờ
Có ai ngu ngốc dại khờ như tôi?
Nếu bà mà có thương tôi
Câu vè gửi lại như lời thoáng qua!
 
               Kn 50 năm ngày cưới 1971 – 2021                                                   

            
            LANG

Việt Hằng
( Hà Nội )
 
NHỚ VỀ ANH
 
Anh ra đi
Trường sơn đông - Trường sơn tây vẫn còn xanh mãi
Cô gái hái măng rừng năm xưa
Tóc xanh một phần đã rơi phía núi
Bạc trắng thời gian và chậm rãi bước chân
Cô gái hái măng rừng hôm nay nhí nhảnh làm duyên
Đèn nhấp nháy tận khuya vẫn còn say sưa hát
Cái gùi trên lưng nhẹ tênh đung đưa theo điệu nhạc
Chẳng thấy măng rừng đâu, chỉ thấy trắng gót chân
Ký ức ùa về những năm tháng chiến tranh
Nhớ về anh - một thời bão lửa
Cái gạt nước” làm rung lên nỗi nhớ
Những con đường “bom giật, bom rung”
Anh ra đi
Để lại Trường Sơn mãi màu xanh
Xanh mãi con đường ta ra trận
“Lửa đèn” thắp sáng những đoàn quân áo lính
Nối tình yêu
Đất nước – Mùa xuân.
 
2008
 
 RUỘNG BẬC THANG
 
Ruộng ở bên nhau
Như những tấm lưng trần
Như cánh hoa xòe trên váy cưới,
Ruộng đi cùng với những tháng,năm
Còng lưng úp mặt
Vắt kiệt từng giọt mồ hôi
Đằm mình trong đất
Sáng nắng,chiều mưa
Ngày qua ngày chắt chiu, cần mẫn
Lặn lội bão giông,san sẻ,đắp bồi
Mỗi nấc thang là dấu ấn một quãng đời
Cho tháng Tư trắng mùa nước đổ
Tháng Chín về vàng ươm vụ lúa
Mang ấm no đến với bản,làng
Cho tiếng khèn gọi bạn thâu đêm
Ơ em dập dìu váy xanh,váy đỏ
Và rượu ai ngả nghiêng phiên chợ
Cho khách thập phương say đắm ngỡ ngàng...
 
Tây Bắc ơi! Ngan ngát những mùa vàng
Có con người
Bắc thang lên tận cổng trời làm ra hạt thóc.
                          
                  THẮP LỬA
 
                     Phượng hồng
                       thắp lửa gọi hè
                       Nắng vàng
                       thắp lửa cho ve tỏ tình
                       Còn em
                       thắp lửa dáng hình
                       Để ta cháy cả lòng mình…
                       Chênh chao…!
 
                        Tháng 6/2016
                             
                         
                        TRÀNG AN
 
                        Thuyền tình nhẹ lướt êm đềm
                        Bức tranh thủy mặc đắm miền hoang sơ
                        Núi non soi bóng đôi bờ
                        Đền đài,hang động thực mơ giữa đời
                        Chèo loang loáng nước, người ơi !
                        Ta như say giữa đất trời
                        Tràng An…
                         
                        2020
 
                               
           MẸ ƠI  !
 
Ngày ấy,khi đoàn quân tiến ra phía trước
Gặp dòng người “chạy giặc”ngược phía sau
Giữa cánh rừng tan hoang Bản Tấn*
Người mẹ máu loang bên con khóc đớn đau
 
Người mẹ được đưa ngay đi cấp cứu
“Cô bộ đội”* ôm đứa con che chở suốt dọc đường
Tiếng pháo địch theo dòng người,chát chúa
Khoảnh khắc này được ghi lại tại Hòa An*
 
Tấm ảnh ấy được gia đình nâng niu,trân trọng
Suốt bao năm tìm kiếm ân nhân
Từ hai tuổi nay em thành phụ nữ
“Cô bộ đội” ngày nào giờ vẫn bặt tin…
 
Rồi một hôm nhờ nhà báo kiếm tìm
Xuôi Hà Nội em ngược lên Phú thọ
Trong ngôi nhà đơn sơ ngày đó
Hai thế hệ ôm nhau trong nước mắt vắn dài
 
“Cô bộ đội” đây rồi
Em gọi mẹ, Mẹ ơi…!                 
 
2022

hung,

Lê Thanh Hùng
( Bình Thuận )
 
Còn một tiếng ve ngân
 
Chùm phượng ngày xưa, hé nụ cười
Mong manh cánh mỏng, khẻ rơi rơi
Bao nhiêu năm, vẫn còn ngộ nhận
Một cánh hoa rung, vướng bến đời
                     *
Bất chợt, một tiếng ve mồ côi
Oà vỡ chiều trong nắng xa xôi
Như ẩn ức một điều gì đó
Đồng loạt ngân, vọng đổ liên hồi
                     *
Hoa rơi trên cỏ, đỏ thắm tươi
Lướng vướng trôi, bãng lãng lưng trời
Áng mây trắng về nơi xa lắm
Có chút gì xao động, người ơi!
                     *
Con đường quen, chầm chậm chiều tan
Bức bối tờ thư đã ố vàng
Ngẩn ngơ đứng, gió đời lồng lộng
Đằm thắm chiều, ngất ngưỡng mùa sang
                       *
Rộn vang đường những tiếng ve ngân
Bên hiên xưa đứng lặng tần ngần
Gió thốc xối, tóc dài líu quíu
Mùa hạ vàng, lẩn khuất quanh sân ...
 
 
Lựa chọn
 
Em, chênh vênh giữa đôi bờ lựa chọn
Cứ mong manh, lặng lẽ cuốn trôi đời
Rồi tiếc nuối, thẩn thờ, đôi quai nón ...
Để nữa đời qua, chống chếnh, chơi vơi
                       *
Được một điều, mà nhiều điều phải mất
Hay mất một điều, để được nhiều điều
Cứ đắn đo với tháng ngày tất bật
Trong cõi mưu sinh, nắng sớm, mưa chiều
                          *
Ánh mắt em nhìn, đâu là hạnh phúc ?
Nét hồn nhiên, sao thấp thoáng u buồn?
Dẫu đã biết, là ... đáo giang tùy khúc
Họp bạn, đêm về, lóng lánh lệ tuôn
                      *
Thả câu thơ buồn, chảy vào mái ngực
Thương người năm cũ, buông xuôi về đâu?
Trên bến vắng, chiều rụng rơi ký ức
Miên man trôi, bao cay đắng tình đầu
                       *
Năm tháng tròn đời, tuổi xuân căng mọng
Bao nhiêu năm, trong góc khuất, tình nồng
Nguyên trái tim hồng, dưới làn áo mỏng
Khát khao chiều, đằm thắm, mênh mông ...
                                                    2015
Quên
 
Chiều đi êm, đổ giọt rơi
Khẻ khàng sóng vỗ, gọi mời trăng lên
Bến xưa quên sóng xa duềnh
Em quên mùa chín ngọt mềm môi nhau
 
Tiếc ...
 
Thâu đêm sao tiếc, kiệm lời?
Vin tay bẻ, nhánh hoa đời ngày xưa
Chiều nào nắng, sáng nào mưa
Mở bừng mắt dậy, người đưa thiệp hồng ...

 

buc tranh 1574
 

Nguyễn Thế Phú

( Hà Nội )

 

HOA MỘC MIÊN
 
                   Tặng K.
 
Hoa rụng sân chùa vắng
Nép mình bên tháng ba
Lại một lần xuân qua
Xù xì thêm nỗi nhớ!..
 
Chiều mộc miên dang dở
Tuổi thơ ai chân trời
Vô tình hoa lỡ rơi
Chút hồn nhiên qua ngõ!..
 
Tháng ba quàng mầu đỏ
Pha hình hài mộc miên
Em nhặt cài làm duyên
Buộc Ai vào nỗi nhớ?!.
 
 
 
VÃN HẠ
 
                   Tặng T.
 
Nép mình bên ô cửa
Nhìn nắng đang nhạt dần
Chiều rơi đầy tán lá
Bỗng nghe lòng bâng khuâng!..
 
Ngày cũ hằn trên sân
Lá bay đầy trước ngõ
Tình ai còn bỏ ngỏ
Hạ về thương một thời!..
 
Thương thì thương thế thôi
Chắc gì ai còn nhớ?!..
Ngày đầu tiên bỡ ngỡ
Bàn tay chưa dám cầm!...
 
Giờ phượng rợp đầy sân
Ve bớt phần rỉ rả
Sao hạ còn nấn ná
Người thương xưa...
Đâu rồi?!..
 
 
 
BÊN SÔNG CẦU
                   Tặng D.
Chiều thẫm bờ sông đợi
Ngồi lặng bên ly trà
Nhâm nhi - đời - chát đắng
Sông Cầu không bóng qua?!..
 
Gửi nhớ về đâu nhỉ?..
Sông mang con đò đi
Người thương giờ viễn xứ
Đêm - Mình - Sông thầm thì...
 
Thương vị trà mưa nắng
Sông Cầu không bóng qua
Hồn em như chiếc lá
Buồn “đêm đông không nhà”!..
 
Em đứng bên này sông
Trông mưa về cuối phố
Người ở đâu chưa về
Làm em buồn em khổ?!..

 

tho
 

   Cần Vũ
   ( Hà Nội )
                               
LẠC VÀO CÕI MỘNG
 
Thấy mình là hạt cát
Sóng cuốn ôm vào lòng
Chìm sâu... chìm sâu mãi
Giữa biển trời mênh mông.
 
Là mây giữa tầng không
Gió dìu trôi thật nhẹ
Tan dần... tan thật khẽ
Hoá thân vào hư vô.
 
Giữa mặt đất cằn khô
Bỗng hoá thành cọng cỏ
Tấm thân gầy bé nhỏ
Úa tàn và đơn côi...
 
Đêm lầm lũi dần trôi
Giấc mơ vừa vụt tắt
Suốt một đời lượm lặt
Cõi mộng nào cho tôi?
 
                
 
CHIỀU NGHIÊNG
 
Chiều nghiêng
            rớt nắng ngoài song cửa
Nỗi nhớ
        nghiêng về phía hoàng hôn
 
Thoáng cánh chim trời
                      nghiêng tìm bạn
Lá khẽ chao nghiêng
                      ngọn gió lùa.
 
 
Dõi theo vạt nắng
               nghiêng màu lửa
Tâm hồn nghiêng
               giữa khoảng hư không
 
Lãng đãng mây mờ
               nghiêng sườn núi
Sầu nghiêng
               chạm buốt
                         sợi tơ lòng.
 
                     
 
GIỌT ĐÀN KHUYA
 
Giọt đàn khuya rớt neo đầu ngọn gió
Cây rầm rì thả nỗi nhớ vào đêm
Vắng bóng người, phố bỗng rộng dài thêm
Vầng trăng khuyết lúc như mờ, như tỏ.
 
Bước chân đưa lặng thầm qua lối nhỏ
Thoáng bóng hình, còn đâu đó thân quen
Nhớ giọng cười, làn hơi ấm kề bên
Gần gũi lắm, mà sao giờ xa quá.
 
Lẻ loi bước, con đường như rất lạ
Có lẽ nào nơi ta đã từng đi
Có lẽ nào từ giây phút phân ly
Hồn trống rỗng, trái tim thành hoang mạc.
 
Người đã khác, đêm vô tình cũng khác
Nốt nhạc trầm xao động giấc mơ xưa.
Sương phủ dầy, hay trời rắc màn thưa
Nhạt nhoà bước, nhạt nhoà trong hoài niệm.
 
 
 
Ở PHÍA KHÔNG EM
 
Gió heo may rắc lá vàng lối cũ
Liễu ven hồ buông tóc chải lưa thưa
Tôi đi tìm kỷ niệm dấu yêu xưa
Nghe trầm mặc tiếng chuông chùa Trấn Quốc.
 
Lá lao xao níu quanh bàn chân bước
Em như gió, như mây, như làn nước hồ thu
Có lẽ nào tình như kiếp phù du
Chợt đến, rồi đi, để lại miền hoang vắng.
 
Phía không em, một dáng hình thầm lặng
Ngóng trông hoài, chờ đợi mỗi mùa qua
Hoa sữa vẫn nồng nàn theo ngọn gió bay xa
Mùi hương quyện suối tóc mềm thu ấy.
 
Góc phố thân quen, kỷ niệm ùa thức dậy
Nghe nghẹn ngào, thổn thức mỗi thu sang
Bóng chiều tà, vệt nắng chếch xiên ngang
Đan kẽ lá muôn ngàn tia chấp chới.
 
Ngước trông lên, áng mây buồn vời vợi
Chậm rãi, lặng lờ trôi về phía hoàng hôn
Có lẽ nào trời sẽ đổ mưa tuôn
Cho dịu mát một chiều thu lẻ bóng.
 
Mặt nước Hồ Tây mênh mang ngàn gợn sóng
Lấp lánh ánh vàng, thêm rạo rực con tim
Nhung nhớ thu xưa tôi mải miết đi tìm
Hình bóng cũ trong một mùa thu mới.
 
Em sẽ tới, chắc rồi...
                     em sẽ tới
Cho sắc thu vàng đẹp mãi
                               phải không em?
 
 
 
TÌNH SÓNG HẠ LONG
 
 
Em lại trở về bên Hạ Long xanh
Thấp thoáng bóng con thuyền neo bến đậu
Thân thương dáng núi Bài thơ yêu dấu
Biển dạt dào tha thiết sóng tình anh.
 
Em dang tay ôm ngọn gió mát lành
Nhẹ chân bước dịu êm bờ cát trắng
Trái tim em bao tháng ngày thầm lặng
Ngóng trông hoài về phía biển xa xôi.
 
Đến hôm nay được về với biển rồi
Lòng rạo rực khi về nơi xưa cũ
Tuy xa anh nhưng lòng luôn ấp ủ
Ngày trở về nhắn nhủ những yêu thương.
 
Núi nghiêng mình soi bóng giữa đại dương
Hòn Trống Mái vẫn ngàn năm đứng đó
Hang Trinh nữ dấu chân mòn lối nhỏ
Sóng dập dờn nâng nhẹ bước chân em.
 
Động Thiên cung lung linh ánh điện đêm
Hàng nhũ rủ mái vòm thêm mờ ảo
Cây cầu nhỏ bao quanh như tay áo
Xôn xao long giữa biển đảo quê hương.
 
Vịnh êm đềm ngàn lớp sóng thân thương
Như tình anh mãi ngàn năm còn đó
Không thét gào như bão giông cuốn gió
Sóng dạt dào
                chỉ đủ
 
                    để yêu em.

HN, 2018- 2022

 

Nguồn tin: HNV

Tổng số điểm của bài viết là: 4 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 4 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây