“…Về nhà, tôi cứ mãi vẩn vơ: Sao anh không tranh thủ lúc còn trẻ, lúc đương được Trời cho nhiều lộc lá mà chuyên tâm vào việc “ăn mày lộc Thánh” để tạo tích lũy, phòng lúc ốm đau bệnh tật, ham mấy chuyện thơ phú hão làm gì? Vài năm nữa, khi tuổi cao, sức yếu, lộc Trời cho đến lúc phải cạn, phải kiệt mà nhu cầu thiết yếu của cuộc sống như bước dồn vó ngựa thì sao? Nhưng rồi, tôi nghĩ: Đời mà! Mấy ai dễ vất bỏ được những Tham - Sân - Si ngồn ngộn trước mắt ra ngoài vòng danh lợi để an nhiên tự tại với cuộc sống thanh bần? Dù anh có là thầy tướng số đang được nhiều lộc lá Trời cho, thì dao sắc vẫn không gọt được chuôi, anh vẫn chỉ là một trong những con thiêu thân đang luẩn quẩn chạy vòng quanh bánh quay định sẵn của số phận.
Anh, tôi và bao người khác, chỉ là những con thiêu thân nhốn nháo chạy vòng quanh chiếc đèn cù số phận. Biết đấy nhưng giãy không ra. Muốn thoát nhưng càng vẫy vùng thì sợi dây “nghiệp chướng” càng thêm xiết chặt. Không biết thì sao cũng được nhưng biết rồi thì thôi đành lựa cách để thuận số mà sống. Bất chợt, tôi nhớ tới câu đám trai làng thường tếu táo: “Vui nhưng đừng vui quá!”. Vâng! Có lẽ nên vậy chăng với số phận của mình?!”.
Hà Nội, 28 tháng 01 năm 2018
( Trích: CHUYỆN VỀ THẦY XEM TƯỚNG BÙI CAO THẾ, Tùy bút của Đặng Xuân Xuyến)
CHÙM THƠ XUÂN
MƠ XUÂN
Xuân cởi áo
Khoe nõn nà búp lá
Nắng hồn nhiên
Gió vồn vã đa tình
Sương sớm mơ màng bảy sắc lung linh
Hoa rộn ràng đua thắm trước bình minh
Xôn xao nắng rung rinh nhảy nhót
Gió hân hoan. Chim vui hót trên cành
Em gánh mạ dệt đồng xanh con gái
Bội mùa thơm hoa trái… giấc mơ lành.
DUYÊN XUÂN
Cành xuân hé nụ mai vàng
Áo đông trút bỏ ngỡ ngàng vào giêng
Lưng trời chim én chao nghiêng
Lả lơi mây trắng, linh thiêng má hồng
Làm duyên con gái chưa chồng
Bên hoa, tóc thả bềnh bồng ban mai
Nồng nàn sắc ngọt giêng hai
Vân vê tà áo liếc dài tiếng quyên
Mi cong má lúm đồng tiền
Ngẩn ngơ xuân nở xanh miền thảo thơm.
CÚC HỌA MI
Nói gì bông cúc họa mi
Mà em chúm chím thầm thì với xuân
Dịu dàng ngọn gió phân vân
Chồi non thức giấc thanh tân gọi mời
Nghiêng nghiêng bên tím diệu vời
Chênh chao cánh mỏng ru lời thiết tha
Lả lơi ong bướm la đà
Em duyên dáng thế như là họa mi
Bao mùa xuân đã thiên di
Họa mi vẫn tím, em thì vẫn xinh
Rộn ràng hoa nắng lung linh
Hồn thơ thơm, tóc thả tình xuống mơ.
MƠ DUYÊN
Xuân ùa về long lanh
Cây cằn khô bừng thức
Gió hoan ca trên cành
Gọi mầm xanh rạo rực
Nắng mới về nô nức
Véo von chim chuyền cành
Líu lo hồn chân sáo
Én ru trời trong xanh
Mai đào bừng đua thắm
Nón nghiêng che mắt huyền
Bến thuyền quyên trảy hội
E ấp cười… đưa duyên
Nâng chén mừng năm mới
Uống mùa xuân mắt huyền
Nhắm lưng ong, ngực nõn
Say… mơ màng du tiên.
CỨ MỖI LẦN NGHE ĐÀI BÁO BÃO, CỨ MỘI LẦN MƯA LŨ DỘI XUỐNG MIỀN TRUNG… là nhân dân cả nước lại bồn chồn lo lắng, nhà thơ Ái Nhân đã trải lòng yêu thương với Nhân dân Miền Trung – khúc ruột nghĩa tình bằng những vần thơ da diết.
Chùm thơ tình:
NGƯỜI ĐÀN BÀ LÀM THƠ
Người đàn bà làm thơ
Tự tình cùng ký ức
Hôn lên rưng rức nỗi buồn
Nhặt mảnh trăng rơi, mơ hồ hạnh phúc
Trở lại bến xưa
Ngược dòng hò hẹn
E thẹn lời yêu
Ngang chiều ngần ngại
Người đàn bà làm thơ
Thấy mình trẻ lại
Hân hoan dâng môi trinh con gái
Lên tình đầu vụng dại…
Khao khát tri âm
Ru thầm bóng ước
Lệ lòng đẫm ướt… lên trăng
LÀ EM THÔI
Em đừng là sóng
vỗ muôn trùng
du lãng bốn phương
Em đừng là hoa đẹp
Bướm ong nhiều
phai lạt sắc hương
Em cũng đừng mơ làm con thuyền mộng
Bến yêu thương trăm ngàn khách sang bờ
Em cứ là em
Người tình khờ chân thật
Giản dị đời thường… cho thơ yêu mộng mơ!
MIỀN NẠ DÒNG
Bồ hòn giấu vào thơ
Hoàng hôn giăng mắt nhớ
Hồi xuân nồng nàn hơi thở
Thổn thức lên men
Le lói sao xa
Buông rèm vờ ngủ
Thấp thỏm chờ…
Đêm lu
Thăm thẳm mắt thu
Xa mù bóng nhạn
Mấy mùa trăng khô hạn
Sỏi đá cô đơn chai sạn vô tình
Đêm tàn rồi lại đến bình minh
Trời lại sáng líu lo vườn chim sáo
Hoa tỏa hương nồng nàn thơm thảo
Xuân rộn ràng nô nức bướm ong
Ồn ào dòng sông
Mưa rào tươi xanh mùa hạ
Ngơ ngác vườn hoang
Tiếng chim lảnh lót
Miền nạ dòng hoa trái ngạt ngào thơm.
Chùm thơ Mắt Thu
MẮT THU
Mấy tầng ngăn ngắt thu xanh
Cứ thăm thắm gió, cứ mong manh buồn
Trong veo suối tận đầu nguồn
Thiên thanh văn vắt, cánh chuồn nhẹ tênh
Thoảng như lời mẹ dỗ dành
Ru thơ nựng bé chòng chành theo mây
Cớ gì Thu dụ ta say
Mộng mơ yêu để trắng tay… khạo khờ?
Đêm trăng còn đợi thẫn thờ
Chuốt tơ vàng óng neo bờ tương tư
Ái tình là thực hay hư?
Mà sao đắm đuối say từ chiêm bao
Cứ hồn nhiên cứ khát khao
Cứ mơ Hoàng tử áo bào sang thăm
Giấu buồn trong mắt lá răm
Mắt thu liếc rách cả trăm… tim tình.
BỪNG THU
Thu ngăn ngắt mấy tầng xanh
Thung thăng mây giữa thiên thanh đường trời
Giang hồ kiếp gió rong chơi
Heo may vồn vã lả lơi trăng vàng
Suối trong róc rách mơ màng
Lung linh sóng sánh trăng tràn lên đêm
Uống men sương lá say mềm
Nỉ non khúc dế bên thềm… mộng du
Hương quỳnh quyến rũ hồn thu
Trăng vàng tỉnh giấc, mây mù chợt tan
Lỡ làng duyên phận hồng nhan
Bừng lên xuân sắc nồng nàn… thuở yêu.
MÀU THU
Thu sóng sánh
Óng mượt mà như lụa
Nhuộm sắc vàng đồng lúa mênh mông
Heo may xanh
Lung linh trăng thanh con gái
Ngai ngái mùi hương hoa sữa phiêu bồng
Hớn hở bên chiều Cúc Vạn Thọ khoe bông
Nạ dòng hồi xuân
Mặn nồng
Tóc mây tha thướt
Hây hấy má bồ quân
Ngọt ngào môi thơm trái chín
Lúc lỉu trên cành thị vàng bịn rịn
Mơ màng…
Cô Tấm hồi sinh
Lá cũ co mình
Đánh đu cong chiều bả lả
Thăm thẳm thu xanh màu mắt gái đang yêu.
THU TÁI GIÁ
Thu ngăn ngắt xanh
Thăm thẳm mắt nạ dòng
Thấp thỏm chờ
Khát khao hoang đợi
Nắng hanh vàng diệu vợi thơ yêu
Hoàng hôn tím nhớ giăng chiều
Cánh diều lẻ loi bay qua mùa hạ
Heo may ùa về
Thu như lạ, như quen
Bếp nhà ai liu riu lọn khói…
Âm thầm lửa lòng le lói
Hoài niệm mùa xưa bướm ong nô nức
Vớt lời tình ca chợt thức trên cành long lanh sương sớm
Bình minh lên hóa bảy sắc cầu vồng
Thiên thanh mây trắng phiêu bồng
Màu thu sánh vàng như mật
Miên man trăng say ngơ ngất
Rắc lên nà nõn da thơm
Muôn năm trăng thề chẳng cũ
Đàn bà hồi xuân quyến rũ
Căng tròn ngực thu
Dụ giấc mơ yêu… tái giá.
NÍU XANH
Vời vợi mắt thu mấy mùa thiếu ngủ
Người không về phố rỗng…
luênh loang
Trăng mùa ngâu vàng vọt
Đèn đường chơi vơi
Sao cuối trời le lói
Đêm đen màu cô đơn
Mưa gió giận hờn
Chập chờn bóng lá
Thu mới ùa về mà như xa lạ
Thăm thẳm chiều
Hoang vu…
Quạnh vắng đêm lu
Tiếng còi tàu ngái ngủ
Ga cuối rồi biết còn có ai mong?
Dằng dặc chờ nhau đã mấy năm dòng
Thu mới đến mà như thu năm cũ
Vàng vọt trăng lu, đèn vàng ủ rũ
Lá úa cong mình nhẫn nại…
Níu miền xanh.
Chủm thơ nhân Lễ Vu lan
THU ẤU THƠ
Quay về gỡ rối cỏ may
Bám vào chân sáo những ngày thơ ngây
Với chiều níu cánh mây bay
Gửi mơ ước tới trời đầy gió trăng
Tùng dinh đi đón Chị Hằng
Rủ luôn lũ cuội dung dăng đường làng
Ngả lưng trên cánh đồng vàng
Chiêm bao một giấc mơ màng du tiên
Cuối tuần theo chị chợ phiên
Tò he, kẹo bột xin tiền mẹ mua
Cởi truồng tắm dưới trời mưa
Cơm cà ăn với canh cua đồng mình
Xem văn công ở sân đình
Lẳng lơ Màu Thị đi rình quả mơ
Thả hồn trong mắt nai tơ
Thủa em mới lớn, giả vờ làm quen
Điểm mười thày mẹ, cô khen
Thỏa thuê vui sướng, bon chen… kệ đời
TIẾT VU LAN
Gió lùa rối tóc bờ tre
Bâng khuâng tiễn Hạ khúc ve cuối mùa
Em theo bà ngoại lên chùa
Chắp tay lễ phật … tiết vừa Vu lan
Vô thường đã hợp lại tan
Kiếp người ở trọ trần gian đúng là
Ưu tư câu chuyện của bà
Mục Liên thương mẹ… Ngân Hà mưa rơi
Bên cầu Ô Thước chơi vơi
Ngưu Lang ngồi ngóng mây trôi đường giời
Thủy chung bến hẹn đợi người
Tương tư Chức Nữ ngậm ngùi… Ngâu sang
Thiên thanh phơi áo lụa làng
Gió mơ màng, cánh đồng vàng khoe bông
Trăng vàng dát bạc trên sông
Ngước lên cõi Niết mênh mông… Phật cười
DẶN CON
Tặng con thân yêu
Gia tài thừa kế của cha
Con ơi quí nhất có bà mà thôi!
Bà nay ngót chín mươi rồi
Lúc đau, lúc ốm, lúc thời nhớ quên...
Trở giời nhức mỏi bà rên
Các con nhớ phải ở bên giúp bà
Đấm lưng xoa bóp nhẹ mà
Nô đùa khe khẽ để bà nghỉ ngơi!
Răng bà còn mấy cái thôi
Thịt con nhai vỡ, cá thời gỡ xương
Người già đôi lúc ẩm ương
Nhẹ nhàng con nhé phải thương lấy bà!
Tảo tần vất vả nuôi cha
Giờ như chuối chín mưa sa bất kỳ
Làm con có nghĩa có nghì
Nhớ lời cha dặn hãy vì …chớ quên!
LỜI THÁNG BA
Nồng nàn hương nhụy tinh khôi
Hoa ngan ngát nở thơm chồi búp xuân
Nụ cười em tuổi thanh tân
Ròn tan như nắng trong ngần quê hương
Phong trần gió bụi muôn phương
Mươi năm chinh chiến con đường gian lao
Em về trong giấc chiêm bao
Hân hoan hương bưởi hoa chào đón anh
Nỗi niềm chợt thức mong manh
Nhớ cô hàng xóm long lanh mắt cười
Rung rinh hoa nở hồn người
Câu thơ thơm nức xanh lời tháng ba
GÁI QUÊ
Chân trần nà nõn gái quê
Tóc thơm hương bưởi bùa mê hồn làng
Mạ xanh em dệt đồng vàng
Xóm thôn rộn rã mùa màng bội thu
Cánh cò vỗ nhịp lời ru
Trời cao ngơ ngác trăng lu hoặc huyền
Ơi em duyên dáng dịu hiền
Thơ yêu trượt ngã sang miền mộng mơ
Chắt vần chuốt chữ nạm thơ
Hồn lên Cung Quảng vu vơ lời trầm
Thoảng trong gió tiếng huyền cầm
Run run phím nhớ thương thầm… gái quê
TINH KHÔI
Tiếng cười từ phía nhà ai
Thơm ngan ngát thức ban mai dậy cùng
Trắng trong e ấp thẹn thùng
Sấm non thấp thoáng ì ùng… tháng ba
Đầy vườn từng cụm đơm hoa
Tinh khôi cánh trắng kiêu sa dịu dàng
Rung rinh mắt lá mơ màng
Xôn xao nắng mới khẽ khàng cởi hương
Nồng nàn vấn vít tơ vương
Xốn xang hoa nở, hồn tương tư người
Em như hương nhụy diệu vời
Mơ hôn ngây ngất lên mười… ánh trăng
Nguồn tin: Bùi Việt Mỹ
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn