Chùm thơ của Chu Long

Thứ ba - 17/11/2020 20:25
Chu Long

VỊ XUYÊN

Ảnh : ST

Nay tôi về thăm anh
Cao điểm xanh gió thổi
Vẫn rền những âm thanh
Tiếng pháo gầm bom dội
 
Con suối dưới rừng cây
Mỗi lần thay phiên gác
Ta cùng nhau xuống đây
Khỏa mình dòng nước mát
 
Đâu có thể nào quên
Tháng 5 ngày 31
Vạn quả pháo trùm lên
Điểm cao 211 (A6B)
 
Đỉnh núi già bạt nghiêng
Đá phơi mình trắng xóa
Đỏ lòng đất Vị Xuyên
Bao người con đã ngã
 
Dưới chân điểm cao này
Trên tay tôi anh ngủ
Trong làn khói đạn cay
Không để lời nhắn nhủ.
 
Nay tôi về thăm anh
Nơi điểm cao lộng gió
Rừng xanh đã lại xanh
Mát lò vôi lửa đỏ.
 
 
Xin thắp nén hương lòng
Gửi các anh các chị
Con cháu Lạc Tiên Rồng
Trong đất nằm yên nghỉ.
 
 
KHÔNG THỂ NÀO QUÊN
 
Anh nằm im trên cáng
Bộ quân phục màu xanh
Sặc mùi bom khói súng
Tôi đứng trông theo anh
 
Ngày hôm nay điểm tựa
Đơn vị thiếu một người
Đêm chớp lòe bão lửa
Vắng tiếng cười bạn tôi.
 
Sống trong thời chinh chiến
Tôi anh lứa chúng mình
Phận làm trai dâng hiến
Tổ Quốc trái tim mình.
 
Thương mẹ nghèo xóm nhỏ
Mắt mỏi chờ tin con
Ngày đêm không sao ngủ
Tóc bạc trắng dần mòn.
 
Anh nằm im trên cáng
Đôi mắt hiền ngủ ngon
Bão lửa đêm chói sáng
Trận địa trùm đạn bom.
 
               Vị Xuyên 1984

 

TỔ QUỐC YÊU THƯƠNG

 

Anh đêm ngày trên quần đảo Trường Sa
Nơi đầu sóng biển quê nhà đang gọi
Ở nơi đó bão giông thường dội tới
Sóng dữ gầm gió luôn nổi cuồng phong.

 

Đây Trường Sa hải đảo giữa biển Đông
San hô đá sắc hồng lên màu lửa
Đậm vị biển mặn mòi hương chan chứa
Tình quê hương tình yêu của muôn người

 

Đêm đầy trời sao thả xuống biển khơi
Như mắt em ngời dõi từng con sóng
Nơi tàu anh đang trên vùng biển rộng
Hoàng Sa Trường Sa đất Việt Rồng Tiên.

 

Hải đảo xa anh gửi tới đất liền
Nơi có người thương yêu hiền bé nhỏ
Gửi tặng em cành bông san hô đỏ
Một món quà chỉ có ở đại dương.

 

Nói với em Biển hải đảo quê hương
Có các anh luôn vững vàng tay súng
Bản lĩnh Việt Nam nơi đây anh đứng
Biển Đảo Đất Trời Tổ quôc yêu thương.

 

HẠNH PHÚC LÀ THẤY VÔ CÙNG
 
Em nay có cháu gọi bà
Anh được lên chức gọi là bằng ông
Chúng mình cuộc sống vợ chồng
Xưa con giờ cháu nay cùng bên nhau.
 
 
Lên bà tóc bạc trên đầu
Ông cũng đen trắng hai màu kết quanh
Thời gian trôi quả là nhanh
Lên ông bà-Vẫn em anh dịu dàng.
 
Tiếng thân thương đến nhẹ nhàng
Cho nhau nhớ lại tuổi vàng ngày xưa
Con đường đi học đón đưa
Bên nhau bất chợt cơn mưa giữa đường.
 
Chiếc áo ngày cưới yêu thương
Màu tinh khiết trắng vẫn hương mùi nhài.
Ướm lại nay rộng lại dài
Bà vẫn tấm tắc khen hoài…chất tơ.
 
Một kỷ vật tuổi mộng mơ
Theo năm tháng cũng bạc mờ sương pha
Tuổi em nay đã nên bà
Còn anh có cháu gọi là bằng ông.
 
Má em khô chẳng còn hồng
Da anh cũng đã sang đông vào chiều
Nhưng mình nay lại có nhiều
Là con cùng cháu tình yêu quanh mình.
 
Chẳng cần phải sống trường sinh
Chỉ cần chồng vợ mối tình thủy chung
Hạnh phúc là thấy vô cùng...
 
 
HƯƠNG LÒNG ĐẤT ỨA
 
Ai đem trăng trải cánh đồng
Vàng thơm hương lúa đỏ hồng cánh sen
Ngôi nhà bên đó ai đem
Ánh trăng vàng thả qua rèm song thưa.
 
Nhìn vầng trăng nhớ thu xưa
Cái đêm hôm ấy ai đưa dạo vườn
Ngửi hương lá ngắm mầm vươn
Tay nâng niu quả chín thơm ngọt ngào.
 
Rồi cây ngả lá nghiêng chao
Tiếng rung lan tòa trộn vào hương xuân
Cỏ xanh lá đẫm sương ngần
Hương lòng đất ứa toát trần vị thiên.
 
HUẾ ƠI
 
Dưới trời Huế biếc xanh trong
Cố đô nhè nhẹ nắng hồng sáng thu
Núi Bạch Mã tọa trầm ru
Tiếng chuông Thiên Mụ tĩnh tu lòng người
 
Hương Giang nước quyện mây trời
Giọng hò xứ Huế điệu khơi mượt mà
Cổng trường Đồng Khánh chiều tà
Áo em dài trắng bóng hòa hoàng hôn.
 
Bên cầu ai đứng thả hồn
Trường Tiền ai đợi ai còn nhớ ai
Huế ơi em nắng ban mai
Đi đâu cũng nhớ…nhớ hoài Huế ơi !
 


LỠ LÀNG
 
Bởi chưng tôi quá tin lời
Nên để cổng ngỏ cho người ấy sang
Và rồi hương đóa sen vàng
Người đã lấy mất - Cây mang giọt sầu.
Thời gian như bóng qua cầu
Hoa đơm trái ngọt - Nỗi đau ngập tràn
Dòng sông rộng - Chiếc thuyền nan
Biết sao tìm được đâu làn nước êm…
Một ngày xưa ấy sao quên
Chiều buông tím ngả màu lên cánh đồng
Đò ngang người đã qua sông
Bến Tây dạ xót - Bờ Đông bồn chồn.
Một chiều hôm ấy hoàng hôn
Đò không bến vắng bờ buồn chơi vơi
Người đi hạnh phúc bên người
Còn người ở lại đầy cơi tủi sầu.
 

PHỐ XƯA NỖI NHỚ
 
Tôi chậm bước một mình trong nỗi nhớ
Dưới hàng cây con phố nhỏ trong đêm
Gió còn đây hơi thở gió êm đềm
Tiếng lá rụng màn sương đêm nhẹ thả.
 
Đèn vàng nhạt quán cóc nằm yên ả
Khách vài người quen lạ vẫn thường qua
Gốc rêu phong trần trụi lớp rêu già
Nghiêng nghiêng mái nếp nhà xưa phố cổ.
 
Tiếng rao bán bánh mỳ đêm trên phố
Âm bổng trầm-Tiếng nghiêng đổ xa xôi
Tiếng chổi tre-Tiếng chổi quét lá rơi
Âm từng khúc vọng trời đêm sắp ngủ
 
Chân chậm bước một mình trên phố cũ
Trong màn đêm mờ phủ nhớ tháng ngày
Có hai người rượu không uống mà say
Chân dạo khắp con phố này xưa ấy.
 
Con đường xưa con phố xưa còn đấy
Nhưng chẳng còn bước chân ấy ngày xưa
Tiếng lá rơi tiếng gió thả đong đưa
Đâu còn nữa con phố xưa nỗi nhớ!

 

CHIỀU THU HÀ NỘI

 

Mùa thu về phố xưa chiều Hà Nội
Đất linh thiêng ngàn năm tuổi mãi còn
Mãi mãi còn chuông đồng tiếng dậy non
Thăng Long địa linh hồn dân tộc việt

 

Bao di tích phố đường tên quen thuộc
Gió Tây Hồ chùa Trấn Quốc dưới sương
Nắng thu chiều Hà Nội đẹp mến thương
Những phố cổ bên đường thân yêu quá

 

Bóng cây đổ màu nắng vàng êm ả
Chuông nhà thờ Cửa Bắc thả mênh mang
Chùa Hòe Nhai tiếng kinh mõ nhịp nhàng
Thu vàng nắng dịu dàng chiều Hà Hội.

 

Chân chậm bước chân thẫn thờ lạc lối
Mải mê ơi chăng nhớ nổi phố nào
Ngơ ngác nhìn gió đuổi lá lao xao
Tiếng ríu rít chim cành cao gọi bạn.

 

Chiều mùa thu Hà Nội ơi lãng mạn
Bao nét cổ xưa hiện hữu nay còn
Thời gian bào mòn vẫn đậm nét son
Những con phố gắn vào thu Hà Nội.

 

 

ĐÊM NGUYỆT THU LẦU
 
Dừng chân chốn Nguyệt thu lầu
Ta ngơ ngẩn trước sắc màu sao đêm
Xanh xanh đồng cỏ non mềm
Nước róc rách chảy êm đềm dưới khe
Trên cây trái chín đào khoe
Dưới cành mềm mại hoa xòe cánh hoa
Hương từ nơi ấy bay ra
Phấn rơi trắng đất Sương sà trắng cây
Rừng sâu động thẳm chốn này
Bồng lai tiên cảnh cõi đây địa đàng.
Kim Long ngậm mảnh trăng vàng
Chim Loan tiếng ngọc mênh mang lưng trời
Hồn hoang lạc bước chơi vơi
Thân ngơ ngẩn trước cảnh nơi tiên bồng
Êm trong men rượu thơm nồng
Chòng chành bên gió bềnh bồng cùng trăng
 
TẶNG EM THÁNG MƯỜI
 
Mùa xuân là của muôn người
Riêng em xuân của tháng mười mùa thu
Thắm mùi hoa vị hương nhu
Đậm màu vàng nắng cuối thu êm đềm.
Tôi xin gửi tặng tới em
Người phụ nữ Việt dịu hiền tôi thương
 
Một đóa hồng đỏ nguyên hương
Dịu dàng sắc thắm còn vương nắng hồng
Màu vàng cánh cúc thơm nồng
Nguyên mùi vị cỏ nội đồng xanh non
Tình yêu thương Trái tim - hồn
Tặng luôn em cả nụ hôn tháng mười.
 
THÁNG MƯỜI TẶNG EM
 
Nhẹ nhàng cánh nắng thu vàng
Dịu dàng hương cúc thu sang cuối mùa
Ngọn gió mềm mại thu đưa
Trái vườn thơm của thu vừa chín cây.
 
Còn nguyên mảnh ánh trăng đầy
Bóng mây ngũ sắc và đây mặt trời
Triệu bông hồng thắm đỏ thắm tươi
Mùi hương vị của tháng mười mùa thu.
 
Tặng em cả những lời ru
Của làng quê Việt có từ ngàn xưa.
 
 
 

Nguồn tin: ,bài: HNV.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây