Chùm thơ của Đỗ Quyết

Chủ nhật - 22/08/2021 10:03
Chùm thơ của Đỗ Quyết
                            
Đỗ Quyết
 
T Ô I  Đ I  M U A  T R A N H
 
Đồn rằng...
Tại một quốc gia kia
Có chàng họa sĩ tài hoa
Chuyên vẽ những bức tranh giấc mơ
Rao bán cho người nghèo lương thiện...
 
Chàng vẽ những bức tranh sắc màu hoạt biến
Người ta gọi là tranh trừu tượng
Bằng đủ gam màu ma mị âm dương...
Tranh giấc mơ mùa xuân cho người đương sống
Tranh giấc mơ thiên đường cho những linh hồn chết
Chưa hết...
Còn nhiều lắm những bức tranh giấc mơ cao đẹp
Cho ngày mai...
Cho tương lai...
 
Yêu những giấc mơ
Tôi vượt cả vạn dặm đường dài
Tìm đến người họa sĩ thiên tài
Xin được mua bức tranh "giấc mơ hiện thực ".
 
Người họa sĩ trố mắt nhìn tôi...trân trối buông lời
- Đấy là thứ trần tục cõi người
Làm sao ta vẽ được?!...
Tôi thất vọng buồn rầu quay gót
Biết tìm đâu ra "Giấc mơ hiện thực "của đời mình .
 

T Ả N M Ạ N  C Ử A T H I Ề N
 
Chồn chân phố thị ầm ào
Mái chùa dừng bước tìm vào tĩnh tâm
 
Chợt nghe trong tiếng chuông ngân
Lời ai oán từ muôn dân ...trăm miền
 
Khổ đau, ngang trái, oan khiên...
Gửi vào lễ vật dâng lên Phật, Thần
 
Cầu thiện đức, xin công bằng
Tượng ngồi, Tượng đứng, Tượng nằm...lặng im ?!
 
Phải chăng gỗ đá không tim
Tháng năm vô cảm lặng nhìn thế gian .
 
Lời kinh niệm, tiếng mõ than
Niềm tin gió thoảng mang mang cửa thiền
 
Ngoài kia giông bão trăm miền
Dòng đời cuộn chảy ngả nghiêng phận người...
 
Âm vang trong tiếng đất trời
mình đập sáng tình đời yêu tin .


B Ắ T Đ Ề N
 
Bắt đền bà mụ ngày xưa
Lỡ tay nặn em là gái
Hạt mưa mênh mông đồng bãi
Lụa đào phơ phất chợ trưa .
 
Bắt đền ngồng cải già dưa
Hoa cứ nở vàng nắng quái
Ruột tằm ai xui tơ rối
Kén vàng cứ lọt nong thưa .
 
Bắt đền nắng,bắt đền mưa
Nghiệt chi với em dầu dãi
Lấy đi một thì con gái
Phấn hoa hương sắc duyên thầm .
 
Bắt đền tháng, bắt đền năm
Cứ quay vòng như ma đuổi
Cần chi mỗi năm một tuổi
Hằn thêm trên mặt nếp nhăn...
 
Em bắt đền cả mùa xuân
Không cho hoa đời kết trái...
Biết bao giờ xuân trở lại
Đền em...dẫu chỉ một lần !


1

HAI NGƯỜI ĐÀN BÀ
T R O N G Đ Ê M  C U Ố I N Ă M
 
Đêm cuối năm thăm thẳm miệt rừng xa
Hai người Đàn Bà nhỏ nhoi một niềm vui ở giữa
Gió bấc ạt ào vây quanh bếp lửa
Lộp độp mưa đông mở cửa thời gian ...
 
Người trẻ tuổi là con (mà chưa phải là con)
Người già là mẹ (cũng còn chưa là mẹ)
Người trẻ đã qua thời son trẻ
Người già đã quá già trong nỗi đơn côi, cô quạnh héo mòn...
Người già thương nhớ về con trai vĩnh viễn không còn
Người trẻ nhớ thương về người yêu một thuở...
 
Họ tìm về nhau cùng sống trong vui buồn ngày cũ
Mà nâng đỡ
Mà thương nhau...
Gió bấc đêm sâu
Mưa nguồn thác lũ
Đời người !...
 
Rừng đêm chập chờn
Bếp nhà sàn than lửa khơi vơi
Bát rượu chuyền tay
Men nếp nương kề môi ký ức...
Nỗi đau thẳm sâu như lòng vực
Mấy mươi mùa mưa nước khôn đầy !
 
Đêm cuối năm buốt giá hơi may
Con tắc kè nấc khan đếm tuổi...
Nhịp xuân như con ngựa hoang rong ruổi
Trong trái tim
Hai người Đàn Bà !...

 

Nguồn tin: HNV:

Tổng số điểm của bài viết là: 19 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 4.8 - 4 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây