Chùm thơ tình lục bát của Mỵ Duy Thọ

Thứ hai - 24/10/2022 19:18

Chùm thơ  tình lục bát của Mỵ Duy Thọ

Mỵ Duy Thọ
 
 
TÌM LẠI NGƯỜI DƯNG
 
Tôi về tìm lại người dưng
Chơi ô, đánh đáo lúc khùng cãi nhau
Mẹ kêu dạ với đâu đâu
Bạn kêu thoắt cái đã mau khỏi nhà
Mẹ về có miếng bánh đa
Dấu nơi túi áo nhớ quà bạn thân
Mãi rồi đến một ngày xuân
Phổng phao hai đứa quên dần trò chơi
Bạn nay cấy lúa thạo rồi
Tôi đi nhổ mạ cho đời có nhau
Gánh ra rải cánh đồng sâu
Chân ai trắng nõn bùn ngầu ai thương
Thủy nông nạo vét bờ mương
Áo ai ướt sũng ai vương nỗi lòng
Trời ơi! Có một chiều đông
Ai đi lấy chồng ai dạ ngẩn ngơ
Tuổi trai, trai mãi khù khờ
Thương ai thương mãi đến giờ vẫn thương.
 
Hà Nội 18/5/2020
 
 
TIẾC MÃI
 
Đêm qua mộng mị thấy em
Bờ tre mái rạ bậc thềm bóng trưa
Lưng ong dắt khóm mạ thừa
Vai tròn vương nắng ruộng bừa đồng xa
Ôi! Nàng tiên của quê ta
Tỉnh ra tiếc mãi giá mà còn mơ.
 
21/3/2022
 
 
TRƯA KHUYẾN NÔNG
 
Tôi đi trên đất Khuyến Nông
Nhớ ai lòng dạ bâng khuâng lạ kỳ
Đường mòn lối nhỏ quen đi
Đồng quê lúa chín thầm thì bên nhau
Trường xưa mái rạ bạc màu
Phòng này ai đợi, đợi lâu ai về
Bờ ao con cuốc gọi hè
Gọi vang kỷ niệm gọi về nhớ thương
Nhớ ai cùng những nẻo đường
Thương ai, thương cả mái trường đơn sơ
Trống trường tan, buổi nắng trưa
Hình như bóng dáng người xưa bên hè
Hình như cũng chỉ hình như
Người anh hỏi đã đi từ rất lâu
Ngẩn ngơ một tiếng ve sầu
Nắng vàng lặng lẽ đổ màu thời gian
Sân trường vẫn xác lá bàng
Học trò, vẫn giống buổi tan học trò
Phút thôi lặng ngắt như tờ
Còn mình tôi với bóng trưa ngậm ngùi.
 
 29/7/2022 
 
 
XA NHÀ NHỚ EM 
 
Anh đi xa mãi miền trong
Chắc em canh cánh những mong cùng chờ
Thương em bận bịu con thơ
Sớm chiều hàng họ biết nhờ cậy ai
Miền Trung suốt chặng đường dài
Buồn chi buồn rứa nhớ hoài em yêu
Những cồn cát trắng như thiêu
Những vùng cây cỏ khẳng khiu mỏi mòn
Trường Sơn mây quyện gió vờn
Chạy hoài chạy mãi vẫn còn Trường Sơn
Tầu đi cho dạ bồn chồn
Nửa lo trong nớ nửa còn ngoài kia
Giá mà hai đứa cùng đi
Miền Trung chắc cũng ít khi thấy buồn
 

KHÓ NGỦ
 
Buông màn đèn tắt đã lâu
Bóng đen dần đã sang màu của đêm
Gối mềm chăn ấm đệm êm
Mấy lần đếm số lại thêm mấy lần
Nghiêng phải nhắm mắt co chân
Âm u những tiếng ve ngân trong đầu
Nghiêng trái duỗi thẳng hồi lâu
Tiếng gì nhè nhẹ ở đâu dình dình
Lờ đi mọi thứ quanh mình
Mà sao tơ nhện cứ rình quanh tôi
Hình như đang có một người
Nhớ tôi ở chốn xa xôi đêm trường.
 
31/10 /2019
 
 
ÔNG TRỜI NHỬ TA
                  
Sớm chiều niệm Phật ăn chay
Lòng em khép lại những ngày chưa tu
Khoanh chân tay chắp cửa chùa
Ngồi thiền quên hết những mùa hoa xoan
Tình ơi sao cứ đa đoan
Canh khuya mãi ánh trăng vàng theo em
Đã thề không biết không quen
Mà sao mây gió đêm đêm lại về
Cánh hoa rơi khẽ bên hè
Sương rơi ướt đẫm cho se lòng người
Sinh ra cái kiếp ở đời
Ái tình là thứ ông trời nhử ta.

9/5/2021


 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây