Hội nhà văn Hà Nội

https://nhavanhanoi.vn


Chùm thơ của Anh Tiến

Ảnh : ST
 Anh Tiến
 
THÁNG BẢY NÀY
 
Chưa có tháng bảy nào như tháng bảy năm nay
Đến thăm mộ người thương cũng gọi nhau tất tưởi
Vội vã mua hương mua hoa mua đồ lễ bái
Thắp hương rồi cũng vội kẻo người đông.
 
Nước mắt chưa kịp chảy ra đã phải giấu vào lòng
Lời khấn lời cầu mong gấp gẫy ngập ngừng
Tưởng chiến tranh hết chẳng còn chi nghi ngại
Ai đâu ngờ dịch dã quá chiến tranh.
 
Người đi ra đường đều phải đeo khẩu trang
Lúc gặp nhau không nói cười hồ hởi
Nhiệm vụ bây giờ là ít nói
Mỗi căn nhà như một tảng băng.
 
Cả thế giới vào cuộc chiến tranh
Cuộc chiến tranh này không biên giới
Của cải miên man mà dân phải đói
Đích cuối cùng đừng mong ở thiên đàng.
 
Hãy cảm thương những chiến sỹ áo trắng, áo xanh, áo vàng
Cả thế giới này dựng rừng bia cũng không ghi hết công lao của họ
Ta được ngủ họ thức đôi mắt đỏ
Mỗi ngày qua là một cuộc thôi miên
Tỉnh táo vượt lên hay là chết.
 
Ta không thể buông lơi
Tất cả đều xung kích
Tháng bảy này là tháng bảy nhớ đời
Tháng bảy gian nan cần ta đối mặt.
Đám cưới phải hoãn thôi
Đám tang không hoãn được
Nét ngậm ngùi lập cập những cây hương
Em cứ khóc đi nước mắt thuở chiến trường.
 
Mỗi con người
Một cuộc hy sinh.

              covid 19 12343243
 
GƯƠNG MẶT TÌNH YÊU
 
Tôi đã gặp họ
Những người mặc áo blu trắng
Áo quần bảo hộ màu xanh
Mới hôm qua còn mơ mộng dưới trăng.
 
Họ đi trong tĩnh lặng
Nói với nhau qua ánh mắt nhìn
Hiểu nhau qua từng động tác hiệu
Cảm ơn nhau bằng những cái chạm.
 
Mồ hôi của họ rệu rã chảy vòng
Họ chăm chú theo hơi thở người đối diện
Những phác đồ đan nhau lộ ra ưu điểm
Họ mừng như họ đỡ đau.
 
Chẳng có thời gian để nghĩ đến người yêu
Cả những đứa con đến giờ thường ngóng bố
 
Vai họ phồng đỏ
Lưng phồng đỏ
Da họ như da màu
Chỉ ánh mắt là luôn rạng rỡ
Ở ngoài nỗi đau.
 
Bám theo họ một ngày thôi
Tôi tưởng không đứng nổi
Họ không chỉ đứng bằng đôi chân
Họ đứng bằng tấm lòng chan chứa yêu thương.
 
 
Ở trong này không có ngày có đêm
Lúc nào cũng tràn đầy ánh sáng
Đôi khi chẳng biết lúc nào cần ăn
Nhịp tim họ bám theo từng nhịp máy.
 
Ở đây họ với đồng bào
Gương mặt nào cũng gương mặt tình yêu.
 

TỰ HỎI
 
Ai xui họa my hót
Cho mùa xuân quay về
Ai gọi bông hồng nở
Cho nắng vàng đê mê.
 
 
BỐN MÙA
 
Nắng mùa xuân như cốm
Hoa mùa hạ nồng nàn
Quả mùa thu ưng ửng
Ấm mùa đông mắt nàng.
 
 
CỎ
 
Ngày xưa cỏ cứ lan man
Bên đường ven suối trên ngàn đầu non
Cứ xanh là biết xuân còn
Vàng ay áy biết thu mòn đường đi
Cỏ thường rối chẳng mấy khi
Chỉ vì chớp giật chỉ vì sương rơi
Cỏ không thể nói lên lời
Những người dẫm đạp những người hong phơi
Chỉ còn một đốt màu tươi
Không hèn buông bỏ cuộc đời mong manh
Không là phận liễu phận chanh
Chỉ là phận cỏ để dành người vui.

 

Nguồn tin: HNV.

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây