PHỐ BÂY GIỜ
Phố bây giờ nhiều cây cổ thụ
Rễ cây trồi lên cả mặt đường
Suốt ngày đêm người xe đan kín
“Mắt phố” thì ảo ảnh khói sương.
Có những chiều muốn đến thăm em
Cùng nội thành đâu sông cách trở
Không đi - nhớ, đi thì dang dở
Thật gần mà chưa gặp được em.
Ngồi trong xe lòng dạ chẳng yên
Bản nhạc hay ghế ngồi lại nóng
Trong khói sương anh như nhìn thấy sóng
Em ùa về ngược phố… để đón anh!
TRÊN ĐƯỜNG TUẦN TRA
Đêm đông giá rét căm căm
Xe tuần tra vẫn băng băng trên đường
Trăng khuya cũng rủ lòng thương
Hạt sương lấp lánh còn vương quân hàm
Trông lên… đêm cũng gần tàn
Tiếng gà gọi sáng đã vang cầu Cời
Đường về đẫm hạt sương rơi
Đào vừa hé nụ đón trời rạng đông
Mình ơi! Mình có thương không
ĐÊM TRỰC BAN
Những đêm trực Dẫu đã quen
Tôi vẫn “thảng thốt”, tiếng chuông điện thoại
Tiếng chuông kêu, đau trong tiếng gọi.
Phá vỡ cả trời đêm
Phá vỡ cả bình yên
Phòng trực ban
Gió cồn cào gió.
Gió nhức nhối nỗi chi
Mà bứt những chiếc lá xanh
Xơ xác dưới lòng đường
Ngoài phố kia ánh đèn ngập trong sương.
Dòng xe vẫn lao nhanh vun vút
Ở đâu đó lại bất ngờ… tai nạn
Để tiếng chuông điện thoại cứ từng đêm gấp gáp đổ về tôi.
BẾN QUÊ
Con muốn được làm con đò nhỏ
Để chiều chiều neo đậu bến quê
Để cho con sớm tối đi về
Căn nhà nhỏ có hàng dâm bụt
Có cánh võng à ơi Mẹ hát
Ru con say giấc ngủ trưa hè
Có con đường rợp bóng hàng me
Có tuổi thơ tháng năm khờ dại
Bến quê ơi trong con mãi mãi
Lời Mẹ ru đắng ngọt ngày nào
Cả bầu trời sáng vạn vì sao
Nhưng có một ngôi sao sáng nhất
Ngôi sao đó em ơi có biết
Là quê hương, đất nước, đồng bào
Là mái đình, bến nước, cầu ao
Là Mẹ , Cha nghĩa tình đồng đội
Là bữa cơm quây quần mỗi tối
Tiếng ê a con trẻ học bài
Là những gì tươi sáng ngày mai
Nơi bến quê…
ta về …
neo đậu.
Tháng 5/2024
TIẾNG TRỐNG TAN TRƯỜNG
Cứ thủng thẳng tùng tùng tiếng một
Để cho tôi sốt ruột đứng chờ
Chiều mỗi chiều tôi cứ ngẩn ngơ
Tà áo trắng em về lối ấy
Và hôm nay tôi quay trở lại
Nơi ngày xưa đợi trống tan trường
Đợi áo dài thầm nhớ trộm thương
Đợi ánh mắt em nhìn ngoái lại
Tôi cứ đợi, đợi hoài đợi mãi
Hoàng hôn buông tím vạt mây trời
Em đâu rồi vẫn chỉ mình tôi
Tiếng ve ngân, buồn lòng Phượng rủ
Bao năm xa tình mình chưa cũ
Sáo sang sông, lỗi hẹn chung đường
Để bây giờ lòng cứ vấn vương
Nghe trống tan trường…
tim anh …
loạn nhịp.
Tháng 5/2024
ĐẮNG NGỌT LỜI RU
“Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo nuôi chồng
Nước mắt nỉ non”
Một đời Mẹ hát ru con
Một đời trăng khuyết trăng tròn Mẹ Ơi
Mẹ sinh con ở trên đời
Lời ru của Mẹ giữa trời bão dông
Nâu sòng thắt đáy lưng ong
Nắng mưa, khuya sớm, gánh gồng ngược xuôi
Thảo thơm Mẹ gửi cho người
Đắng cay mình Mẹ, nụ cười héo hon
Xa xa sương phủ đầu non
Gầy khô tiếng cuốc Mẹ còn ngồi ru
Nghiêng trời cánh võng đong đưa
Mẹ cho con cả bến bờ tương lai
Mẹ cho con cả ngày mai
Mái đình, bến nước rộng dài quê hương
Một đời dành trọn tình thương
Lời ru của Mẹ vấn vương tháng ngày
Lời ru đắng ngọt chiều nay
Ru con , ru cuộc đời này…
Mẹ ơi.
Tháng 5/2024
CÙNG THÁNG TƯ LỊCH SỬ
Tháng tư lại về trong tươi thắm cuối xuân
Trong cờ đỏ tung bay khắp gầm trời tổ quốc
Anh chợt thấy mình đi giữa đoàn quân
Tiến về Sài Gòn bốn chín năm về trước
Đại thắng mùa xuân bảy lăm, anh nào đã biết gì
Mà trong tim mãi âm vang bản hùng ca đất nước
Bản hùng ca ngân nga, sống dậy bóng cha ông thuở trước
Hiển hách chiến công vang dội đến muôn đời
Cho em thơ ngủ say trong lời ru của mẹ
Cho chuyện cổ của bà được kể khắp muôn nơi
Cho hạt gạo một nắng hai sương trắng thêm bàn chân trẻ
Cho lũy tre cánh đồng mãi vọng những lời ca
Cho xóm làng anh chưa được sinh ra
Sướng chị thôn trinh vui anh thợ máy
Cả giang sơn chuyển mình lớn dậy
Bao cá chim bơi lượn khắp nước trời
Chủng tử sanh ra anh nào đã có em ơi!
Mà Đinh - Lý - Trần - Lê, anh tự hào lắm lắm
Trước Bạch Đằng Giang thấy bóng thuyền giặc đắm
Thấy tàn quân kinh tâm tán đởm chạy có cờ
Trước hào khí Lam Sơn anh lại rạng ngời
Cười bạt vía quân Minh, trỗi tự hào dân tộc
Trước Quang Trung, cuộc hành quân thần tốc
Ngọc Hồi - Đống Đa, cùng ca khúc khải hoàn
Anh lại về Tây Sơn đứng hát hân hoan
Lại nghe âm vang bản hùng ca đất nước
Này em! Hãy đến bên anh, ta cùng chung bước
Cho tháng tư lịch sử thắm ngời, cho tổ quốc trường xuân.
HẠ VẤN VƯƠNG
Đêm vừa khép lối chiêm bao
Thì trời cũng mở xôn xao nẻo ngày
Bên nắng hé bên mưa bay
Nắng thưa đan nhớ mưa dày dệt thương
Dần dần tỏ ánh chiêu dương
Áo mây gió vén khăn sương nắng lùa
Ngàn hương thiếu nữ hồn xưa
Chợt về thơm lựng nắng trưa êm đềm
Quyện trong cánh gió ngọt mềm
Dường nghe oanh yến bên thềm gọi nhau
Dăm ba cánh phượng khoe màu
Chở hồn sương khói về đâu hỡi người
Qua rồi tuổi học vô tư
Thời trinh nguyên đã bao người ướt mi
Nắng chiều ngoài cửa chưa đi
Lòng nghe như đã thầm thì tiếng đêm
Tình xưa chở mộng qua thềm
Nửa đời hoang phế không em chối từ.
NHƯ MỘT ĐIỀU CÓ THỂ
Hạ vừa thắp nắng!
Em vụt đến nổi cơn giông tình ái
Xé đêm tôi trầm tịch đã lâu rồi
Những cuộc mây mưa ầm ào cuồng dại
Những xô bồ thoát loạn chẳng còn tôi
Rồi vàng thu chưa rụng
Em ra đi như một điều có thể
Như nước chảy qua cầu
như gió gọt thềm hoang
Tình kia như một ánh sao băng
Vụt lóe sáng lên rồi tắt ngấm
giữa lòng đêm u thẳm
Em đi trong sương thu!
Tôi ngơ ngác trên con đường vạn dặm
Dư vị tình yêu làm tổ ở trong hồn
Để trái tim mới một lần say đắm
Vỡ trong chiều tím tái giữa hoàng hôn
Em yêu tôi!
Đó là điều muôn đời có thể
Bởi sức hút âm dương mãnh liệt vô cùng
Em hết yêu tôi!
Cũng là điều ngàn năm có thể
Những tia chớp có bao giờ
sống quá một mùa giông.
KHÓC THÔI EM
Hạ rưng rức buồn giăng!
Khóc thôi em!
Khi con tim kia còn nhiều lời muốn tỏ
Khóc thôi em!
Rồi về trên sông xưa mà tắm gội
Cho trôi đi bao buồn vui nhuộm vàng chăn gối
Đừng sánh bước dưới hoàng hôn buông vội
Kẻo vào đêm đau đến mấy phương lòng
Khóc đi em – Rồi hãy bước qua sông
Để nơi đây con đò chiều lặng lẽ
Gom chở hết đau thương muộn sầu nhân thế
Đổ xuống vũng đìu hiu có mắt hạ buồn
Khóc đi em ! Cho mặn đắng môi hôn
Cho vị ngọt tình yêu xa cuối trời hạ nhớ
Hãy nhìn hoàng hôn trái tim tan vỡ
Đang để tang cho cuộc tình này
Khóc thôi em!
Cho sầu đau không khẵm cánh chim bay
Cho rượu đắng đầu môi chẳng còn hương vị nữa
Và bên anh, dường mùa thu sắp sửa
Trút vàng chiều những phiến lá bâng khuâng.
THÔI EM VỀ
Thôi em về đi!
Khi mưa kia chưa kịp làm ướt áo
Xin gở hộ trên mi
Lần cuối cùng giọt lòng em giông bão
Môi mắt anh đây!
Em hãy nhìn đi - thêm một lần rất kỹ
Để mai kia không nhầm lẫn với bất kỳ ai
Ngự trị trong em theo tháng rộng năm dài
Ngày nào đó! Lỡ tà dương le lói hôm nay
Có đưa em bước lên con đò tình dĩ vãng
Thì em ơi! Chớ vội vàng tránh lãng
Bởi thoáng yêu về không có tội gì đâu
Chỉ là những gì chưa thể mất nhau
Là dư vị của tình xa song hành cùng hạnh lộ
Về đi em! Một kẻ lên non một người xuống phố
Cho mùa chưa thu mà muôn ngàn lá đổ
Cho đường xa em đêm nhớ bóng thương hình
Thôi em về! Anh cất bước phiêu linh
Ngày đã hết!
Tình về đâu! Người hỡi!...
BA LÔ CỦA BÉ
Ba lô cùng bé tới trường
Nhún nha nhún nhẩy, con đường bớt xa
Ba lô cùng bé về nhà
Xoè tay, bóng lá, bông hoa, vẫy chào.
BÉ TỚI LỚP
Cu Bi rất thích đến trường
Bé vừa năm tuổi, bà thương thương là
Tập viết chữ cái O, A
O tròn quả trứng, A bà, bà đây
Đánh vần, bé rất mê say
Mỗi ngày học chữ, từng ngày bé vui.
BAY CÙNG SÁO DIỀU
Giấc mơ, rộn tiếng sáo diều
Bé bay, bay mãi, dưới chiều, nắng xanh
Ngồi trên một đám mây lành
Thênh thang đồng lúa, bay quanh đồi chè
Sáo diều, vi vút, say mê
Gió nâng đôi cánh, bé về thăm quê
Nhờ mây, chao liệng, vui ghê
Từ từ, hạ xuống, con đê đầu làng
Chào mây, chào gió, lang thang
Bé về thăm xóm, thăm làng, thăm quê !
NGHE ÔNG KỂ CHUYỆN VƯỜN CHIM
Trong vườn, con nhớ, đừng quên
Chích choè hay hót, vành khuyên hay cười…
Đỏm dáng là chim đớp ruồi
Khoác màu áo tím, đuôi thời nghênh ngang
Họa mi có giọng hót vàng
Phong làm “ca sĩ”, tiếng vang khắp vùng
Chim khướu, sống ở trong thung
Cổ choàng khăn trắng, tưng bừng hát ca
Vành khuyên xinh xắn nhất nhà
Mắt viền lam tím, thật thà, dễ thương
Sáo đen, nhí nhảnh, thân thương
Vừa đi vừa nhảy, trên đường, nhất ta !
Sẻ nâu, mặc áo cà sa
Bay từ cành cọ, bay ra cành chè
Chim sâu, bé nhỏ, ngoan ghê
Đi tìm sâu bọ, diệt trừ, giúp ông
Sơn ca, tiếng hót ghi lòng
Vút cao, lảnh lót, xuống trầm, tài ghê !
Vàng anh, đài các, bay về
Áo vàng, tha thướt, say mê, lắm lời…
Ông rằng, vui dưới bầu trời
Mỗi loài một giọng, mỗi người, một hay !
CHUYỆN NHÀ THỎ
Thỏ bố, chăm chỉ, nhất nhà
Sáng ra, dậy sớm, mua quà cho con
Thỏ con, dậy muộn, lon ton
Vừa mới tỉnh giấc, mắt còn ngác ngơ
Thỏ bà đang mải làm thơ
Mắt đeo kính cận, tay quờ bút bi
“Thỏ con ơi, dậy làm gì
Ngủ thêm tí nữa, mùa thi, xong rồi”…
Thỏ con, nũng nịu, bà ơi
“Mẹ con đi vắng, con chơi với bà”!
Thỏ bà, rạng rỡ, hát ca:
“Ai cũng bận bịu, chúng ta bầy trò”!
Thỏ con sung sướng, reo hò
Thỏ cha, thỏ mẹ, cả nhà cùng vui !
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn