Đỗ Quyết
MẶT ĐẤT
Cái mâm lớn
Bày đủ thứ trên đời ...
Ẩn tàng bao hiểm họa !
NHÀ GIÁO
Lái đò
Chở khách qua sông
Chiều buông bến vắng đò không chở mình .
THỢ MỘC
Mực thước
Nghiêm cẩn
Không đo khít thói đời !
DÒNG SÔNG
Trong đục một lòng
Lở bồi chung chảy...
Cạn đời không phân minh phải quấy !
CÁI CÂN
Nặng nhẹ...
Định lượng cả đất trời
Không cân được lẽ phải trên đời...!
MƯA XUÂN
Bụi bay hay nước bay
Tươi nhuận cỏ cây...
Tình xuân căng đầy .
NẮNG NON
Xuân tàn
Hạ chưa mở mắt
Phấn trời hồng tươi sắc mặt...
NƯỚC
Vô hình
Mềm hơn lụa, rắn hơn thép
Khéo lách luồn qua mọi khe hẹp ...
MA
Không hình hài
Ai cũng sợ...
Ánh sáng khoa học chưa bao giờ soi tỏ .
CÁI LƯỠI
Cứng rắn nhất
Mềm dẻo nhất
Lắt léo khôn lường...!
TRÂU CHỌI
Thua...chết .
Thắng...cũng chết .
Chỉ bộ da vang tiếng trống thức đời !
CON VẸT
Vẹt giỏi
Nói sõi tiếng người
Hay đâu bắt chước học đòi... khoe khôn !
QUÀ
Vật không lời
Tạo dựng tình người
Trao tay thành món nợ đời trả vay...!
TƯỢNG
Hiền như đất
Chân mộc như gỗ đá
Con người làm ra...ảo tưởng cho mình !
TÌNH YÊU & QUYỀN LỰC
Là nguyên thủ quốc gia
Ông từng được cả hành tinh tôn vinh là người đàn ông quyền lực.
Tính ông cương trực
Say mê công việc tận mình
Ý chí ông vững hơn cả thành đồng.
Nhưng với người tình
Ông thường lỡ hẹn .
Sau nhiều giờ đợi chờ...
Ông chưa đến
Người đàn bà của ông mỏi mòn...
Và sau nhiều lần
...nhiều tháng
...nhiều năm
Vợ ông đã lặng lẽ ra đi
Tìm cho riêng mình phương trời nắng ấm.
Quyền lực với người đàn bà
Suy cho cùng
Chỉ là khái niệm chữ nghĩa phù sinh
Không thể hơn một vòng tay
Một ánh nhìn yêu thương đằm thắm...
Và không thể sánh
Một mái gianh...
Một tổ ấm gia đình...
Dẫu đâu đó
Giữa các quốc gia ...
Các vùng lãnh thổ...
Đang nổi cồn bão tố chiến tranh
Cả những bất đồng tôn giáo, màu da, sắc tộc...
Trái đất nóng, băng tan, núi mọc
Chạy đua vũ trang,
Chiến tranh bom đạn,
Hay hội nhập toàn cầu...
Có nghĩa gì đâu
Khi người đàn bà cô đơn
Trái tim giá lạnh ?!...
Chân lý giản đơn mà bấy lâu ông vô tường tận
Tình yêu và quyền lực bất song hành.
Một đêm...
Từ đỉnh cao quyền lực
Ông trở về nơi tình yêu của mình
Căn phòng trống không
Lạnh giá !...
Ông rùng mình nhận ra
Lòng trống chênh như biển cả
Không một cánh buồm!
(Viết sau phiên tòa ly hôn giữa bà Lydmila Alexsandrova với chồng
là ông Vladimir Putin vào 12/2014.)
TÂM SỰ CAC KA ĐƠ
Tôi là Cackađơ
Chuyên vào vai đóng thế
Những pha hiểm nguy
Nhảy lầu...
Đua xe...
Diễn viên không thể
Tôi vào vai lặng lẽ
Vô danh .
Mỗi cảnh quay
Xấu đẹp...
Bại thành...
Tôi chỉ biết hết mình
Quên hiểm nguy để làm như thật .
Truyện dở hay ở tay người viết
Từng thước phim lớp lang,chi tiết...
Đạo diễn dàn dựng mà nên .
Sự hóa thân và sáng tạo của mỗi diễn viên...
Tạo hồn cho tác phẩm .
Họ mỗi người một danh phận .
Tôi chợt nghĩ...
Một ngày kia
Đất nước bão giông
Kẻ thù gây hấn...
Tổ quốc gọi tôi ra trận
Có ai làm Cackađơ
thế cho tôi ?!... ./.
VIẾT TRƯỚC MỘ TẢN ĐÀ
Tôi về Khê Thượng viếng ông
Nỗi đời quặn thắt nghẹn dòng Đà giang ...
Rượu suông ly nhỏ rót tràn
Rưng rưng lệ nhớ, khói nhang tỏ mờ.
Men đời ủ rượu vào thơ
Hà Tây mây trắng bây giờ là đâu?!
Cao non Tản, Đà giang sâu
Đôi vầng Nhật, Nguyệt đỏ au mắt người .
Hỏi gió*...gió chẳng cất lời
Hỏi mây...mây lững lờ trôi về nguồn
Nắng sương bia đá sử vàng
Hai vua* dựng nước trời Nam lưu truyền .
Tiền nhân nặng gánh thề nguyền*
Suối Hai, sông Tích mạch nguồn thẳm sâu
Túi thơ, bầu rượu còn đau
Tri âm hậu thế hoa lau trắng miền...
Hương trầm một nắm đốt lên
Hai tay nâng chén tửu tiên ngang mày
Khấn rồi...vung rượu lên mây
Hồn thơ xanh với cỏ cây...trường tồn.
* Làng Khê Thượng- Bất Bạt- tỉnh Sơn Tây cũ là quê hương
và hiện có mộ chí nhà thơ Tản Đà tại đó.
* Hai bài thơ Hỏi gió và Thề non nước là hai tác phẩm nổi tiếng của Tản Đà.
* Đất Sơn Tây đã sinh ra hai vua thuở đầu dựng nước là Phùng Hưng và Ngô Quyền.
XANH MÃI RỪNG CÂY
Nhớ nhà thơ chiến sĩ
Hoàng Nhuận Cầm.
Cuộc hẹn nào...mà vội vã ra đi
Mãn tiết xuân, cây qua mùa thay lá
Nước gương trong đỏ bừng hoa súng nở
Khan giọng gọi hè ve bỏ dở cuộc chơi...
Con ve vô tâm, không tiên tri báo trước cho người *
Về điềm gở một ngôi sao đang tắt
Vầng hồi quang rọi tới miền xa lắc
Trong tâm bạn bè một cõi văn nhân.
Áo lính một thời chinh chiến vững bước chân
Chắc tay súng càng tinh tường ngọn bút
Đường Trường Sơn vang quân hành...thơ hát
Tình quê hương trải bát ngát rừng xanh...
Thắng giặc thù, dập tắt lửa chiến tranh
Cởi áo lính,buông súng...làm nghệ sĩ
Chữa cho đời bệnh khóc cười phi lý
Thầy thuốc trái nghề, không bằng cấp*...cao tay !
Dẫu biết đời là “cõi tạm”... gió mây
Sống gửi thác về giữa điểm đi và đích đến
Cháy hết mình cho "Một lần hò hẹn"*
"Chiếc lá đầu tiên" còn xanh mãi rừng cây !
* Là tên các bài thơ, ý thơ và tên "Bác sĩ Hoa Súng" mà nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm thủ vai
trên các gemshow truyền hình.
UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
Rớt tràn ký ức vào ly
Cô đơn...mình tự nhâm nhi với mình
Rượu suông uống giữa lặng thinh
Giọt buồn chẳng cạn, nhân tình đầy thêm...
Mênh mang là khoảng trời đêm
Cồn cào là nhớ, êm đềm là mong
Tình em sóng sánh men nồng
Một mình uống cả hư không một mình...
Ly này thế thái nhân tình
Rủi may đen bạc,gập ghềnh đường xa
Sang giàu, quyền chức người ta
Tri âm lời cạn, phù hoa dỗ dành...
Ly này cạn bước công danh
Đường đời chân mỏi đua ganh đường đời...
Lương tâm rẻ rúng mặc người
Tỉnh say tiếc nuối một thời mà chi?!
Ly này rót tỉnh vào mê
Đồng tiền sấp ngửa tái tê tháng ngày
Nghẹn ngào cây bút trên tay
Yêu tin đến độ thơ ngây dại khờ .
Men đời đem rót vào thơ
Ly này, ly nữa...bao giờ cho say
Cô đơn...mình uống mình đây
Dốc ly cạn cả đắng cay cõi người !