Chùm thơ tháng 12 của CLB thơ Tràng An

Chủ nhật - 25/12/2022 15:48
Hà Nội, tháng 12.   Ảnh ST
Hà Nội, tháng 12. Ảnh ST

Vũ Minh Thu


TAM GIÁC MẠCH ĐÁ !

Những cánh trắng , cánh hồng nứt ra từ đá
Mang mùi hương thanh khiết của rừng
Bừng sáng trong sương, tỏ mờ trong mây
Ai đã say trong hương bay?

"Con đường hạnh phúc" tôi đi mang màu hoa của đá
Mong manh, mong manh mà sức sống diệu kỳ
Những con người sinh ra từ đá nói gì với tôi hôm nay?
Ở cuối mỗi hàng bia tôi đã thấy những cánh hoa bằng đá
Những phiến đá màu hồng, những cánh hoa màu hồng đặc quánh
Máu các anh hoà vào màu hồng của đá, màu hồng của hoa và màu đen nứt ra từ kẽ núi
Có màu xanh dịu êm của dòng sông
Gối đầu vào đá, tắm trong dòng Nho Quế mát xanh
Các anh ngủ một giấc dài sau cuộc chiến.
Những phiến đá có tên và những phiến đá không tên
Đứng hiên ngang!
Tôi nhìn thấy cả những hòn vọng phu mang hình hoa đá...

... Không còn chiến tranh
Còn mãi các anh - những bông Tam - Giác - Mạch - Đá giữa đời.

 

Nghĩa trang Vị Xuyên 12/2022


hoa đá
 

Cù Thuỳ Loan


MONG MÃI CHA CHƯA VỀ

Có một người lính trẻ
Về thăm chiến trường xưa
Của người cha đã mất
Không biết rõ ngày giờ

Nơi cha hy sinh ấy
Cây cối tốt như rừng
Chim tụ đàn ca hát
Suối gõ nhạc reo vui

Lặng yên bên góc vắng
Chàng trai thổi kèn môi
Mẹ bảo cha giỏi lắm
Réo rắt ở lưng đồi

Mặt trời qua năm tháng
Mong mãi cha không về
Con tu hú gọi bạn
Chưa thấy chưa quay về

Hôm nay đông người lắm
Màu xanh trải khắp rừng
Nén nhang tìm đồng đội
Bước hụt nghiêng sườn đồi


22/ 12/ 2022

 

 

Đoàn Thịnh


 CHỈ CÒN NỖI MỎI MONG

Chị lau bát hương vào sáng sáng
Như vuốt má anh những ngày nào
Bấy năm mặt sứ thêm bóng láng
Đôi tay gầy mỗi một xanh xao .

Bàn thờ luôn tươi mới trầu cau
Như thuở mẹ cha nâng sang dạm ngõ.
Tàn hương rơi rơi như là máu rỏ
Năm mươi năm như cùng chết mỗi ngày .

Thân xác chị dù rằng vẫn đây
Mà như tan cùng anh nơi đó
Nước mắt đau rơi theo bao lần giỗ
Chỉ còn khô hai tròng nhỏ trũng sâu .

Thuở mặn nồng chỉ mới kịp của nhau
Anh ra trận rồi mãi tơ non thế
Chị nhìn gương giật mình đau như xé
Những nõn nà giờ là những nhăn nheo .

Mong anh về mang chị đi theo
Cùng đến chốn ước ao từ khi ấy …
Sáng nay trở trời nén đau gượng dậy
Mờ ảo khói nhang, chị nhẩm thêm ngày ...

 

 

Lôi Vũ


TIẾNG GỌI !


Những người lính đã đi về trong đất
Cỏ mọc xanh hơn ở mỗi bìa rừng
Tuổi hai mươi chưa bén mùi con gái
Hoá thân mình vào Thành cổ phôi phai

Những nghĩa trang quân ngũ xếp hàng dài
Họ ở lại cùng bao đồng đội
Kẻ còn tên đứa vô danh quê nội
Hàng thẳng hàng như quân ngũ nghiêm trang

Có người lính gửi phần đời vào đất
Ngày trở về chiếc nạng hoá chân son
Anh thương binh thuốc súng sờn vai áo
Vẫn tới trường vui dạy những mầm non

Những người lính giữ miền đất nước
Biên giới đồng bằng hay tận đảo xa
Mãi phẩm chất của mầu xanh áo lính
Tổ Quốc cần họ chẳng quản hy sinh ...


img 6649 jpg 891660973789

Phạm Thị Phương Thảo


 CÀ PHÊ BIỂN MẶN

Nhân ngày ra mắt tập trường ca “Biển Mặn “

của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

Em sẽ gọi nơi đây là cà phê Biển Mặn
Khi đại dương quanh ta
sóng sánh những mắt cười
Sóng trắng xóa khua mặn mòi trên tóc
Mái chèo thời gian
khuấy Biển Mặn lao xao ...

Sóng lô nhô trên tầng tầng giá sách
Nhà thơ- Họa sỹ ký tặng thơ
hay họa cát trên bờ?

Biển vẫn mặn
Xót những câu thơ “Đồng dao cho người lớn”
Biển bây giờ mặn hơn
Sóng trắng đã bạc đầu...

Những người lính đêm ngày canh sóng giữ
Bóng anh thành “cột mốc sống” giữa trời !

Biển đau thương
Tổ quôc của tôi ơi
Biển Mặn hôm nay
Mặn đến xót cả bờ...

Chúng mình cùng uống cạn sáng “Cà phê Biển Mặn”
Ngắm những mái đầu,
nghe sóng trắng Trường Sa !
Tổ quốc của chúng ta
Tổ quốc của chúng ta !

Hãy nhìn vào mắt nhau
Sóng “ Biển Mặn” vỗ rạn những chân trời.


 

Nguồn tin: HNV

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây