Thơ
Nguyễn Đại Duẫn
LỠ HẸN
Đêm nay không về anh lỡ hẹn với em
Cùng đồng đội trên con tàu cứu hộ
Những cơn mưa đang ào ào trong rốn lũ
Những ngôi nhà tốc mái ngả nghiêng
Đêm nay không về anh lở hẹn với con
Mua sách vở mai đến trường khai giảng
Có áo mới khoe bạn bè không chán
Chiếc ba lô con vui bước tới trường
Nhưng em ơi! Phía trước trên khắp các ngã đường
Nước đã dâng cao người xe không qua được
Những đứa trẻ thét gào trong dòng nước xiết
Đứa mất cha, đứa mẹ bị cuốn trôi
Những chiếc cầu đã sập mất rồi
Mưa vẫn trút bao khúc đê bị vỡ
Là người lính nhiều đêm không ngủ
Anh cùng đồng đội cứu hộ cho dân
Nơi nào khó khăn, ở đâu dân cần
Các anh xung phong băng mình trong bão lũ
Giúp đỡ người già, cưu mang trẻ nhỏ
Giúp mọi nhà từng bát gạo, mì tôm
Chống thiên tại như chống giặc ở chiến trường
Không sợ hy sinh quên mình trong bão lũ
Cho sự bình yên người dân bám trụ
Cho qua đi cơn bão lũ cuồng phòng
Em và con bình tĩnh hãy yên lòng
Anh ra đi cho bao người ở lại
Đất nước quê hương sẽ ghi công anh mãi mãi
Xứng danh người lính Cụ Hồ!
Lỡ hẹn cùng em anh mãi mãi không về
Nhớ thay anh chăm con ngoan học, giỏi
Khi con lớn khôn em lựa lời để nói
Khi Tổ quốc cần phải biết hy sinh.
Lê Đức Nghinh
TRONG SIÊU BÃO ZAGI
Cây ngả nghiêng ầm ầm núi lở
Oằn mình đêm gió giật mưa chan
Gồng lên trong sóng dữ
Đau thương ập xuống hoang tàn.
Vạn vật cuốn theo dòng lũ
Cuồng phong cuộn đỏ Hồng Hà
Những mái nhà vùi vào lòng đất
Ầm ầm núi lở đá tràn qua.
Lũ quét tràn biển nước
Cuốn đi của cải, mùa màng
Rác treo ngọn cây, đầu suối
Rừng sâu thẳm trắng khăn tang.
Ngỡ ngàng cây cầu vừa sập
Mới đây bao ruộng lúa ươm vàng
Những cánh rừng bạt ngàn xanh lá
Tàu thuyền neo bến ngồn ngang.
Xé đại ngàn tiếng mẹ tìm con
Ầm ầm cây đổ chặn lối phố phường
Bản xa không đường tiếp cận
Tiếng suối reo như tiếng nhạc đưa hồn
Trộn nỗi đau vùi trong bùn đất
Giấc mơ em dang dở đêm dài
Lá lành đùm lá rách
Ngày mai không thấy ban mai.
Giá lạnh, đói no ấm tình dân tộc
Cả nước đồng lòng nhân ái sẻ chia
Dòng máu Việt muôn đời vẫn thế
Như hồn thiêng sông núi tụ về.
Lê Anh Phong
V I Ế T T R O N G Đ Ê M
lũ chồng lên lũ
quan tài chồng lên quan tài
đêm da vàng nổi chìm trong tai tái
thủy, hỏa… miên man
đêm trắng những nẻo người
trên đường lớn
bao chuyến xe ra Bắc
thấm thía rưng rưng trong nghĩa đồng bào
sông Hồng đỏ lên áo lính
ngấn nước thuở nào lại in dấu tuổi hai mươi
Thơ đến từ đâu ?
bạn hỏi tôi, tôi hỏi ngày giông bão
thóc, gạo ngập trắng trời
Thơ phơi được mấy trang ???
trong bóng tối phù sa
trong ngày xa xót trắng
trang gió hay cánh cửa cuộc đời
cứ chấp chới bóng người
Thơ neo lại
bởi đêm mưa.
Ngọc Lân
BÃO SỐ 3 - TRỜI ƠI - HOẠ ĐỜI
Trời làm đất nước điêu linh
Của trôi người chết oằn mình tóc tang
Mưa to gió lớn phũ phàng
Mông mênh ngập úng ầm vang sạt đồi
Tiếng kêu tiếng khóc hụt hơi
Chìm trong biển nước mây trời tối đen
Số ba trận báo to rền
Ba ngày tàn phá viết thiên họa đời
Sơn Tinh truyền thuyết gương soi
Việt Nam quyết thắng giặc Trời vẻ vang
Mọi miền sát cánh kết đoàn
Thảo thơm đùm bọc lòng vàng sẻ chia.
12/9/24
Lưu Thị Phương Đông
NGÀY HÔM NAY
Bão giông xé nát bầu trời
Trắng đồng, nhà đổ, có người ra đi
Hung hăng mây xám như chì
Ngày đêm mưa chảy, sông thì dâng cao
Lòng người như xát, như bào
Bao nhiêu muối mặn nuốt vào thẳm sâu
Đứng lên nào, sát bên nhau
Kề vai chung sức, góp vào hôm nay…!
11-9 - 2024
Nguyễn Thiện
YÊU LẮM VIỆT NAM
Nếu có còn được trở lại kiếp sau
Con vẫn xin là người con Đất Việt
Bão lũ, cuồng phong , gian nan ,thử thách
Sâu đậm tình người nhân nghĩa thủy chung
Vì đồng bào không sợ hy sinh
Bình thản, tự tin, cười tươi ánh mắt
Nhường áo sê cơm, lành đùm lấy rách
Chung một giàn, bầu bí thương nhau
Truyền thống bao đời trọn vẹn trước sau
Lịch sử thành văn viết trên mình ngựa
Bão tố ,hiểm nguy vàng thau thử
lửa
Yêu hòa bình , yêu độc lập tự do
Yêu những gì cuộc sống ban cho
Vì đồng bào, anh em , đồng chí
Trong bão dông tình người tri kỷ
Sâu thẳm tim mình…
yêu lắm …
Việt Nam.
MẸ ƠI MẸ VỀ VỚI CON!
Mẹ ơi , Mẹ ơi cứu con
Mình con giữa dòng nước xoáy
Mẹ ơi , Mẹ đi đâu đấy
Mẹ ơi …mẹ …ơi cứu con
Trưa nay đang giấc ngủ ngon
Lũ về nhà mình đổ sập
Mênh Mông quanh con toàn nước
Mẹ ơi . Mẹ đi đâu rồi
Xin trời trả Mẹ cho tôi
Xin trời cho tôi còn Mẹ
Mẹ ơi Mẹ đi đâu thế
Mẹ ơi con lạnh lắm rồi
Có ai nhìn thấy Mẹ tôi
Có ai từ tâm làm phước
Cầu trời rút nhanh dòng nước
Trả lại Mẹ về cho tôi
Ngày mai cơn bão qua rồi
Ai người đưa con đến lớp
Sớm hôm mình con côi cút
Mẹ ơi…
Mẹ về ..
với con!
HƯỚNG VỀ VÙNG LŨ
Con chạy về không kịp bão HAGI
Núi lở, đá bay, ruộng vườn tan nát
Lang bản chìm trong bùn đen nhão nhoét
Hoang mạc tim con, Cha Mẹ đâu rồi
Gió thét gào ,xối xả mưa rơi
Mẹ thiên nhiên cuồng phong trút giận
Bao năm rồi, con người xâm lấn
Đắp đập, ngăn sông, đốt, phá rừng già
Hậu quả lâu dài ta lại hại ta
Đời cháu đời con tắm giông gội bão
Trong lúc khó khăn đói cơm thiếu gạo
Ta quẩn quanh rau cháo qua ngày
Trong hoang tàn đổ nát chiều nay
Quặn thắt nỗi đau có bao Làng Nủ
Có bao mảnh đời ước mơ dang dở
Bao gia đình vắng bóng người thân
Trước đau thương, mất mát của dân
Thủ tướng khóc nghẹn ngào chia sẻ
Đoàn kết một lòng trong cơn dâu bể
Sâu nặng tình người…
đâu hơn thế…
Việt Nam.
XIN ĐỪNG THÊM NỖI ĐAU
Mưa lại về - hoàn lưu bão HAGI
Đất đá bùn trôi, lũ về cuồn cuộn
Cây ngập nước cố ngoi để sống
Nước mắt chưa khô, đau khổ chất chồng
Đứng giữa trời, biển nước mênh mông
Soi tấm bản đồ tìm nơi em sống
Đất đá, bùn đen, lũ vun thành đống
Xác trẻ thơ mềm oặt lớp đá vùi
Bao năm rồi dân bản yên vui
Sống hiền lành bên sông bên suối
Mùa lúa chín cúng Giàng gạo mới
Lễ vật bản dâng xin tạ ơn người
Mưa bão, lũ tràn khổ lắm Giàng ơi
Nước mắt chúng sinh thế là quá đủ
Xin đừng thêm nỗi đau Làng Nủ
Để không còn …
tiếng hét …
trong đêm.
Tháng 9/2024
Đ.T. Thạc Lưu
LÀNG NỦ ƠI
Một thoáng ti-vi tên Làng Nủ
Anh có biết không, chị biết không?
Làng sao trơ chóc căn chòi bếp
Giữa biển đất bùn rộng mênh mông?
Làng đâu không cối chày giã gạo
Không lợn, không gà, không khóm rau?
Làng đâu cánh võng bà ru cháu
Trăng sáng đầu tuần ngủ chẳng lâu ?
Làng đâu ba mươi bảy nóc nhà
Hơn trăm nhân khẩu đủ trẻ già
Bình minh nghe tiếng vang trời đất
Mà không nghe được tiếng kêu la?
Làng đâu chẳng biết ai còn mất
Một phút tang thương lũ cuốn về
Sâu bao nhiêu mét nhà ngập nóc
Rộng bấy nhiêu kia kín bốn bề?
Làng Nủ ơi! Làng Nủ ơi!
Có thật đây mà làng của tôi
Từng có suối reo hòa chim hót
Từng đầy hạnh phúc với yên vui
Làng Nủ ơi! Làng Nủ ơi!
Đồng lúa, nương ngô đâu hết rồi
Đặc quánh bùn nhơ không bờ cõi
Và sâu thăm thẳm dưới lưng đồi
Làng Nủ thiên tai xóa sạch rồi
Bới tìm được một chút thôi
Thương đau, tất cả trong mất tích
Vẫn còn canh cánh nỗi bao người?
Anh chị em ơi chân bước khẽ
Chiếc gậy dò tìm cũng nhẹ thôi
Tận dưới sâu kia từng mét đất
Có thể bà ôm cháu ru nôi!
Tôi nghe làng Nủ bị chôn vùi
Nước mắt hai hàng lã chã rơi
Cứ chảy mãi đi tan vào đất
Để bế em về với mẹ tôi!
Làng Nủ ơi! Làng Nủ ơi !
Em vẫn sống cùng đất nước tôi
Trăm triệu trái tim cùng san sẻ
Làng ta rồi sẽ đẹp hơn thôi!
14/9/2024- ĐTTL
Nguyễn Quốc Lập
GỬI VỀ LÀNG NỦ
Con biết tìm mẹ ở đâu ?
Trong bão lụt một vùng sâu mất làng
Con mất phương hướng giữa đàng
Sống trong sợ hãi, hoang mang mấy bề.
Mất cha, mất mẹ, mất quê
Trời ơi! Con biết tìm về nơi đâu ?
Như nghiêng ngả cả địa cầu
Biển trời như cũng trắng màu khăn tang.
Làng Nủ hóa bãi chiến trường
Bao mất mát chẳng dễ mường tượng ra
Đau vào xương, cốt, thịt, da...
Những bàng hoàng, những xót xa khôn lường.
Sẻ chia - chung một ngả đường
Người trong một nước phải thương nhau cùng! (*)
----------
(*) Từ câu ca dao.
Nguyễn Xuân Hoàn
CƠN BÃO
Cơn bão vừa đi qua
Nhà em đâu còn nữa
Bao nhiêu bạn như em
Biết ở đâu bây giờ.
Bài văn em làm dở
Dấu mực vẫn chưa nhòa
em còn nợ cô giáo
Mấy bài vừa chép tay.
Trời đất sao nỡ thế
Xóa tan cả ước mơ..
Em có ngôi nhà nhỏ
Bố nhọc nhằn xây nên.
Ước gì quả đất vuông
Không xoay tròn như thế
để chúng em vui chơi
Trong bầu trời yên lặng..
Đỗ Thu Yên
TRĂNG RẰM ƠI!
Trăng rằm ơi! Hãy soi sáng nơi làng Nủ
sưởi ấm những linh hồn trẻ thơ
chưa kịp đón trung thu
Trăng hãy dừng lại thật lâu
để bản cũ một lần trở về trong giấc mộng.
Làng Nủ của em lưng tựa vào vách núi
suối hiền hòa trước mặt chảy trong veo
tiếng chim líu lo hòa cùng tiếng suối
Nhưng tất cả bản làng còn đâu nữa…
Chị hằng ơi! Hãy dịu dàng hơn nữa
xoa dịu nỗi đau của những người mẹ trẻ
đang ấp ủ cho con mình vui tết trung thu
Nay chỉ còn nỗi đau trong hoang tàn đổ nát.
Trăng cứ soi cứ hiền hòa dịu ngọt
cứ sáng về nơi làng Nủ chúng em
trong đau thương lá lành đùm lá rách
Trung thu này ghi nhớ mãi trong tâm.
Thanh Minh
NỐI VÒNG TAY YÊU THƯƠNG
Ta nối vòng tay chống giặc thiên tai
Mệnh lệnh trái tim ba miền đất nước
Chung sức chung lòng hướng về miền Bắc
Gửi trọn yêu thương chia ngọt sẻ bùi
Vòng tay nhân ái ấm áp tình người
Sát cánh kề vai vượt qua gian khó
Mong ngày nắng lên xua tan bão tố
Cùng nắm chặt tay kết nối yêu thương
Những chuyến xe hàng tình nghĩa lên đường
Đong đầy tin yêu mọi miền hướng tới
Gửi gắm ân tình tương thân tương ái
Chỉ một chút thôi cũng thấy ấm lòng
Đất nước của tôi, đất nước tôi ơi
Trên khắp nẻo đường nối nhau xe chạy
Cứu trợ đồng bào ngày đêm chẳng ngại
Khắp miền quê hương nắng mới lên rồi.
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn