Nhà thơ, nhà phê bình vh Trần Trung
Chu Thần-Cao Bá Quát, một hiện tượng hiếm quí trong thơ Trung đại. Mà, có lẽ cho đến nay, người đời vẫn chưa đánh giá một cách sâu sắc, đích thực về ông-nhất là mảng thơ Hán tự đặc biệt phong phú, nổi bật của nhà thơ họ Cao.
Nếu gọi ra điệu hồn riêng trong thơ chữ Hán của Cao bá Quát, có thể khái quát trong mấy chữ này chăng: Một hồn thơ phóng khoáng, đôn hậu và cũng đầy kiêu hãnh, sâu sắc.
Với Sa hành đoản ca (Bài ca ngắn đi trên cát)-Thi phẩm đặc sắc, trong chương trình ngữ văn lớp 11( Sgk Ngữ văn 11, từ năm học 2007), Cao Bá Quát thực sự đã kết đọng trong lòng độc giả những cảm nhận khó quên về một Người và cũng là một Lớp-Người: Nhà Nho tài tử-Những kẻ sỹ, nghệ sỹ mang tình yêu chân thành đến mức tôn thờ Cái-Đẹp: Nhất sinh đê thủ bái mai hoa (Một đời (Ta) chỉ biết cúi đầu trước hoa mai).
Những Kẻ sỹ-Nghệ sỹ, chân thành và kiêu hãnh trong cảm hứng trước thiên nhiên mà giãi bày tâm nguyện: “Bất kiến ba đào tráng/ An tri vạn lí tâm” (Nếu không thấy được sóng hung/Làm sao biết được tấc lòng muôn phương).
Những câu thơ đầu của “Sa hành đoản ca”, mở ra một hiện trạng, một cảnh ngộ và cũng là sự lên tiếng đầy bức xúc, bức bối của nhân vật trữ tình( Khách tử). Không gian, thời gian từ những câu thơ trên như đe dọa, như dồn lữ khách tới cái bi thương của hoàn cảnh: ngày sắp tàn rồi, mà trước mắt nhìn và tâm thức, vẫn trải mở dằng dặc, mênh mang ngỡ đến khôn cùng cát và cát ( Trường sa phục trường sa). Thực cảnh bãi cát dài ấy, đem đến cảm giác thật rùng mình, choáng ngợp và bao phủ-Đi một bước như lùi một bước. Hình ảnh bãi cát dài vì thế, có thể khơi gợi cảm hứng từ hiện thực khách quan, “được hình thành trong những lần Cao Bá Quát đi thi Hội, qua các tỉnh miền Trung đầy cát trắng như Quảng Bình, Quảng Trị” ( Sách giáo khoa lớp 11-Tập 1, trang 40). Thực ra, tôi vẫn chưa thật nhất trí với cách cảm nhận có phần giản đơn và “thật thà” như vậy !?
Hình ảnh “Trường sa phục trường sa” trong thơ Cao, thực sự bức bách như nỗi ám ảnh tâm tưởng. Thế nên, sự lên tiếng của nhân vật trữ tình mới quá đỗi chân thực và xúc động: Khách tử lệ giao lạc ( Lữ khách trên đường nước mắt rơi).
Từ hình ảnh về con người nhỏ bé, mong manh giữa biển cát mênh mông-Biển cát cuộc đời, (tất nhiên hình ảnh trường sa vừa mang ý nghĩa tả thực, vừa là một ẩn dụ-tượng trưng), giúp cho bài thơ của Cao Bá Quát, lại mở tiếp ra một cấp độ nữa của cảm xúc và suy tư.
Cao Bá Quát đã mượn và tựa vào tích xưa-“Ông tiên ngủ kĩ” để gửi gắm sự sáng tạo riêng của mình trong cách nghĩ, cách nhìn vào cuộc đời và con người :
Sắc sảo trong cách nhìn và tỉnh táo trong phán xét, Cao Bá Quát đã thực sự vẽ dựng nên một bức tranh cuộc đời, cũng là bức tranh nhân sinh:
Cao Bá Quát cũng đồng thời nói lên một sự thực mang tính qui luật: Người tỉnh trên cõi thế, giữa thời tao loạn, luôn là người gánh chịu nỗi cô đơn ! Cô đơn nên mới vất vưởng, khốn khổ trên Sa-Mạc-Đời mà cũng là hoang mạc của thân phận.
Nỗi bi phẫn,u uất trong lòng, làm sao chỉ giải tỏa bằng lời nói thường tình ? Phải cuồng ca, sảng ca-những lời ca dậy lửa, dậy sóng từ con tim đang ngập tràn nỗi đau và niềm kiêu hãnh khôn cùng ! Khúc ca bi tráng của Cao Bá Quát đã đến độ cao trào của cảm hứng ! Trước cảnh tượng điệp trùng vây bủa của núi, của sóng, của cát…phải biết tìm giải thoát cho số phận:
Hà Nội, Tháng tám-2022.
Nguồn tin: HNV
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
PHÁT BIỂU CỦA NHÀ VĂN NGUYỄN TRÁC
PHÁT BIỂU CỦA NHÀ VĂN VŨ NHO
THAM LUẬN CỦA N.T.M.BẮC
Chi hội Nhà văn Bắc Sông Hồng - CHÙM THƠ VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG
TỌA ĐÀM RA MẮT SÁCH "THU NAMKAU"
“ĐƯỜNG VĂN”, THÊM MỘT CON ĐƯỜNG HÀ NỘI
PHẬN ĐÁ - thơ Nguyễn Đình Bắc và lời bình
Trang thơ tháng Mười Một của nhiều tác giả
Hành trình tâm linh miền biên viễn - những chuyện lạ có thật
GIẬT MÌNH LƯƠNG THIỆN
TRANG VĂN TÌNH ĐỜI (*) những suy tư sâu sắc, những chia sẻ tin cậy, những tình cảm ấm áp về văn chương và sân khấu
GIANG ĐĂNG VÀ MONG MANH GIẤC CỎ
Công chúa Ngọc Anh - bể khổ kiếp nhân sinh
CÓ MỘT MÙA THU NHƯ THẾ
VỀ MỘT HƯỚNG VẬN ĐỘNG VÀ PHÁT TRIỂN của âm nhạc dân gian truyền thống Việt Nam hôm nay