Chùm thơ của Tống Thị Song Hà

Chủ nhật - 13/11/2022 03:01
Chùm thơ của Tống Thị Song Hà
 Tống Thị Song Hà Bút danh: Hà Song

ĐÔNG CHẬM
 
Khô ran nắng
Tây Hồ vo tròn cuống lá
Lễnh loãng sen trong bùn đất đợi mùa
Lịm ánh hoàng hôn
Vô vàn mặt trời bé xíu ôm người qua trên phố
Hẹn chờ...
 
Thêm một ngày bữa cơm chiều lặng lẽ
Thêm một mùa cách xa
Rưng rức dạ hương thơm thoảng hiên nhà
và gió
và trăng
Chầm chậm...
 
 
KHOẢNG TRỐNG
 
Hoàng hôn rỗng cánh diều đặc gió
Tường Vi bạc phếch cởi nhau nhìn
Chị hàng rong gánh nổi chìm số phận
 
Sóng Hồ Tây ném ta vào ký ức
Khoảng trống lấp đầy dấu chân đến rồi đi.
 

TÌM THU
 
Tôi tìm sắc lá mùa Thu mới
Giữa chút hanh hao khoảng phố xưa
Nắng vắt ngây ngô bên lối nhỏ
Xin đừng trống rỗng cả hương trưa.
 

MÙA QUA CHÙA TRẤN QUỐC
 
Sương nồng nã thôi luồn qua ô cửa
Thu níu mùa bật chút nắng hừng mê
Trắng họa mi hót nẻo Đông về
Se se lạnh lá khô giăng phủ
 
Câu kinh nhỏ dập dềnh phố cũ
Chiều ngập ngừng nhặt bóng hao gầy
Cánh sâm cầm thấp thoáng chân mây
Chỉ mình ta... tiếng chuông chùa vang vọng
 

TRÀ CHIỀU
 
Chén trà chiều níu xuân ở lại
Thời gian vỡ mây bồng bềnh tháng Sáu
Hương nắng chảy nghe rập dồn vó ngựa
 
Nhấp một ngụm kiếp đời tái ngộ
Có khi nào ta lại uống ta.
 

ĐƠN SẮC
 
Nắng cắn vỡ thời gian
Chẳng ngăn nổi cây trổ nụ hoa
Chiếc bình nhỏ hiện dần trong tay người thợ
 
Một nét trầm dung dị
Ngược ánh sáng chiều tà.

images (1)
Tranh: Hs. Trần Quang Dinh
 
GỬI
 
Hạ nồng buông khuất ngõ chiều
Dạ hương nở rộ rơi nhiều chốn xưa
Tôi đành gói lại Thu mưa
Gác lên nỗi nhớ những vừa phôi pha
 
Trăng nào trăng của riêng ta
Đường về khuyết bóng gần xa muộn màng
Ta lang thang gió lang thang
Hanh hao quán vắng lá vàng thôi bay
 
Tìm đâu hoài niệm chốn này
Lật con phố lật dáng ngày chơi vơi
Gửi người phương ấy xa xôi
Nắng chừng nhàn nhạt khép rồi nửa Thu.
 

ĐÊM TRẮNG
 
Thu cong mình bẻ rơi vàng lá
Hoa sữa ngập ngừng lần cuối dâng hương
Ừ hanh lạnh gió lùa qua tiếc nuối
Phố muộn phiền sương giọt đông sang
 
Mây ơi đừng che kín trăng vàng
Giọt gió mưa lang thang miền cát trắng
Ta xin đêm đừng trôi bình lặng
Hoang vu nào nhặt nhạnh nhớ quên
 
Chòng chành mưa chòng chành sóng không tên
Hạt bay lạc song cửa buồn dấu ái
Ngôi sao nhỏ níu khoảng trời xa mãi
Hoang hoải mùa cay mắt cố nhân…
 
 
MƯA ĐÔNG TRÊN BỤI HOA
 
Nụ nứt từ kẽ lá
Đông nứt từ cơn mưa
Hoa hồng phấn đợi chờ bung nở
Ô cửa thức chờ...
 
Trong phòng nhòa nhạt hơi sương
tiếng tích tắc tích tắc
Ngón tay rát rạt
Chẳng thể nói gì
Những dấu chân ảo mờ trên cỏ ướt
 
Đợi một ngày
gõ cửa mùa xuân.
 
 
TRƯỜNG XƯA
 
Tôi trở về dạo bước giữa nền xanh
Hàng sấu cổ đơm hoa đầu Hạ
Xòe tay đón những bông vừa rụng
Ngan ngát thơm nắng nhạt phố chiều
 
Ký ức nào hoang hoải lên rêu
Thời son trẻ tóc mây bình lặng
E ấp cụm loa kèn dậy trắng
Giỏ se gầy sách vở thoảng mùi hương
 
Tôi trở về trống giục sân trường
Mùa phượng nở đỏ chia xa hò hẹn
Đỏ má ai thẹn thùng bẽn lẽn
Tiếng ve kêu gọi nắng đến ran người
 
Bạn bè xa mỗi đứa mỗi nơi
Sau tất tưởi bộn bề thường nhật ấy
Hương xấu già phả nhớ
          Rủ nhau về nhặt ký ức ngày thơ.

        hinh 3 1500023649

 

Nguồn tin: HNV

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây