Thơ Nguyễn Sỹ Bình

Thứ ba - 09/07/2024 20:42



86d84013d1a8025f88d4ddcbd6ef3cec

Nguyễn Sỹ Bình

 

Làng tôi

Con đường làng những viên gạch lát nghiêng
Đã trải qua biết bao mùa mưa nắng
Trưa oi nồng làm đường thêm vắng lặng
Luỹ tre làng xào xạc khi gió lay

Cây đa đầu làng cao vợi tầng mây
Phủ bóng xuống che cổng làng cổ kính
Nơi nghỉ chân mọi người cùng bàn tính
Vụ mùa này liệu có được bội thu

Thời thơ ấu tôi sống cùng Thầy, U
Trong nếp nhà tranh, vách thưng bằng đất
Cuộc sống nông thôn khó khăn chật vật
Nhưng vẫn vô tư đầy ắp tiếng cười

Đám trẻ chúng tôi thường rủ nhau chơi
Các trò chơi từ cha ông truyền lại
Pháo đất, đánh khăng, thả diều không ngại
Bùn đất bôi, làm lấm lem mặt mày

Cũng có khi giúp Bố, Mẹ một tay
Nuôi lợn, nuôi gà, đánh rơm, phơi thóc
Có những hôm nhìn trời mưa bật khóc
Thóc chưa kịp thu lại ướt mất rồi

Làng tôi ở như một chiếc thuyền trôi
Giữa mầu xanh của mênh mông biển lúa
Gió thổi qua mặt đồng xanh như lụa
Bỗng dập dờn như sóng biển khơi xa

Công việc nông nhàn mọi người cùng qua
Giúp đỡ anh em họ hàng làng mạc
Đánh rạ, chặt xoan, đào ao, tôn tạc
Cho những ngày mưa bão được bình an

Trưởng thành xa quê lòng tôi vẫn mang
Cả cốt cách nơi làng quê yêu dấu
Dù ở đâu trong lòng luôn đau đáu
Mong một ngày sớm trở lại quê hương

Làng tôi đấy sao thật là thân thương…
Là điểm tựa trên con đường tôi bước


8/9/2022

 

 

Mùa cải vàng

Mùa hoa cải, vàng rực dải ven sông
Đôi chân bước trên lối nhỏ ngày về
Lòng bâng khuâng nhớ lại thủa chân quê
Mái nhà tranh bên cánh đồng hoa cải

Tuổi thanh xuân chưa một lần từng trải
Mơ mộng, hồn nhiên về một ngày mai
Lòng mong ước hướng về một tương lai
Rời làng quê về những miền tươi sáng

Thời gian trôi đi những ngày, những tháng
Đã trải qua biết bao nhiêu cung đường
Đã đứng lặng trước vẻ đẹp hướng dương
Đã cuồng si như dã quỳ đùa gió

Cuộc đời tôi đã nay đây mai đó
Cùng khát khao đi tìm chút công danh
Bỏ lại ven đê một mái nhà tranh
Bỏ lại sau lưng những mùa hoa cải

Sau những tháng năm miệt mài mê mải
Đã ngắm hoa tam giác mạch ngây thơ
Đã chạnh lòng trước cải trắng mộng mơ
Vẫn da diết mùa cải vàng thủa trước

Đến hôm nay đôi chân ngập ngừng bước
Trên lối nhỏ trở lại mái nhà xưa
Đã trải qua biết bao mùa nắng mưa
Đã trở che cả một thời thơ ấu

Cung bậc đã qua giờ mới hiểu thấu
Mùa hoa cải nơi cất giữ con tim
Mà bấy lâu cứ ngơ ngẩn đi tìm
Nay trở về ôm cả đồng hoa cải

Ở nơi đây dù đi đâu nhớ mãi
Những mùa vàng… ở sâu thẳm trong tim…

 

 

1

 

Quê hương và mẹ

Khi nắng chiều phai nhạt dưới rặng tre
Cũng là lúc khói lam chiều lan tỏa
Cả thôn làng thật thanh bình êm ả
Cảnh và người như bức hoạ đồng quê

Làng tôi được bao bọc bởi con đê
Nơi có dòng sông ngập tràn ký ức
Khi còn nhỏ, những trưa hè nóng nực
Thường rủ nhau ra bơi lội vui đùa

Khi những cánh đồng trĩu nặng ngày mùa
Những hạt lúa vàng thơm công người cấy
Những gánh thóc đi qua tôi nhìn thấy
Mồ hôi làm ướt áo mẹ, chị tôi

Ôi quê hương những ký ức xa xôi
Giờ hiện hữu trong ngày tôi trở lại
Những bước chân đi, trong lòng mang lại
Niềm yêu thương ấm áp chốn quê nhà

Đến đầu làng nhìn những cội tre già
Như chở che trong những ngày bão lũ
Những mái nhà màu thời gian đã cũ
Đống rơm khô phòng khi lúc mưa dầm

Tôi chàng trai trải qua những thăng trầm
Trở về quê sau bao ngày bươn trải
Gác bỏ lại những tháng năm mê mải
Về quê hương tìm giây phút bình yên

Mải suy tư đôi chân bước liên miên
Về đến cửa ngôi nhà xưa yêu dấu
Khói bếp bay lên mẹ tôi đang nấu
Bữa cơm quê đón con ngày trở về

Nước mắt chảy xuôi thương con xa quê
Vất vả khó khăn quê người đất khách
Lâu không về nhưng mẹ đâu có trách
Mẹ ở nhà tự lo được nhé con

Nhìn thấy mẹ trong lòng tôi héo hon
Thương mẹ quá khi trở trời, trái gió
Mẹ ốm đau con cũng không ở đó
Nhỡ mẹ không còn, báo hiếu sao đây?

Trước mắt tôi nhạt nhoà như sương mây
Bởi nước mắt bởi vui buồn lẫn lộn
Vui vì đã nhận ra lúc chưa muộn
Buồn bởi trách những quãng ngày vô tâm

Mẹ tôi giờ không còn tóc hoa râm
Sang mầu trắng bởi vì thương, vì nhớ
Những đứa con ở xa xôi cách trở
Mẹ không chăm… liệu đủ ấm, đủ no?

Mẹ ơi mẹ, các con mẹ đã cho
Cả hình hài và tấm lòng nhân ái
Ngày hôm nay chúng con đã trở lại
Bên mẹ thân yêu khi tuổi xế chiều.


27/5/2022

 

 

Tôi yêu đất nước tôi

Tôi đã đi hết chiều dài đất nước
Từ núi cao đến rừng đước Cà Mau
Từng miền quê tuy cũng không giống nhau
Nhưng sao thấy thật thân thương đến lạ

Tôi đến Tây bắc vào mùa gieo mạ
Cả núi đồi như phủ một mầu xanh
Ruộng bậc thang uốn lượn vòng quanh
Mây phủ trắng mênh mông như mặt biển

Trên đỉnh Fanxipan nhìn ra bốn phía
Thấy đất trời hùng vĩ bao la
Người Tây bắc chân thật hiền hoà
Những phiên chợ tình mang đầy màu sắc

Tôi lại đi, đi đến miền đông bắc
Nơi hình thành bởi những dòng sông
Những cánh đồng trải rộng mênh mông
Nơi có biển ngàn năm sóng vỗ

Tôi đã đến rừng dương Trà Cổ
Đi Hạ Long di sản thiên nhiên
Ngồi lắng nghe sóng vỗ triền miên
Như tâm sự thủa hồng hoang vọng lại

Bước chân tôi ung dung tự tại
Bên Hồ Gươm giữa đất Thủ đô
Chiều lãng đãng nghe sóng nước Tây Hồ
Quốc Tử Giám uy nghiêm trầm mặc

Tôi lại nhớ những năm đánh giặc
Đất Miền Trung bất khuất kiên cường
Bao chiến sỹ không tiếc máu xương
Vì một Việt Nam Tự do - Độc lập

Tôi khám phá đất Kinh kỳ ẩm thực
Nét văn hoá mang đậm chất cố đô
Những câu nói: răng, rứa, chi, mô…
Thấy gần gũi thân thương đến thế

Nghe nhã nhạc tại Cố đô Huế
Đến Phong Nha nơi đất Quảng Bình
Lên Hải Vân ngắm ánh bình minh
Nghe câu hò từ Nghệ An, Hà Tĩnh

Rồi tôi đến với Cao Nguyên lộng gió
Những con người mang đậm nét Tây Nguyên
Những phong cảnh của đất trời thiên nhiên
Đẹp say đắm níu chân người dừng bước

Tôi đi đến phía Nam của Đất Nước
Nơi cái nôi về tài tử đờn ca
Miền Đông, Miền Tây đến tận khơi xa
Được bao bọc bởi sông, ngòi, kênh, rạch

Lúa chín vàng, vườn cây thằng mạch
Những món ăn mang phong cách phương Nam
Những con người chân chất hay làm
Tạo lên nét Miền Nam năng động

Đất nước tôi trời xanh biển rộng
Với con người và cảnh đẹp thiên nhiên
Yêu biết bao khi đất nước đứng lên
Đã chuyển mình hoá Rồng thời đại.


5/11/2022

 

 

Tìm lại ngày xưa

Anh trở về thăm lại những năm xưa
Tìm dư âm những tháng ngày niên thiếu
Mong gặp em với nụ cười hàm tiếu
Mắt rạng ngời khi mình gặp lại nhau

Tâm tư sao động đôi chân bước mau
Qua cánh đồng lúa đang thì con gái
Thoảng trong gió mùi lúa non thơm ngái
Chờ dậy thì mới rực rỡ đam mê

Dõi mắt nhìn theo uốn lượn con đê
Nơi tuổi thơ ngập tràn bao kỷ niệm
Lòng bồi hồi khát khao lên ước nguyện
Mong một lần quay lại với tuổi thơ

Cuộc sống giờ đây thay đổi không ngờ
Mang hơi thở của thời kỳ hiện đại
Em không còn thời ngây thơ khờ dại
Đã trưởng thành hạnh phúc bên chồng con

Ký ức xa xưa giờ cũng không còn
Cầu ao, bến nước, bở rào dâm bụt
Con đường làng mưa rào hay ngập lụt
Giờ trở thành tường gạch, đường bê tông

Những cánh đồng xanh mướt mênh mông
Những luỹ tre làng tuổi thơ gắn bó
Giờ chỉ còn thấp thoáng ở đâu đó
Xen lẫn nhà tầng mái phủ tôn xanh

Đã không còn những mái nhà tranh
Những đụn rơm đánh ngay đầu ngõ
Những bãi cỏ mà tuổi thơ ra đó
Cùng đùa vui với đám trẻ trong làng

Ngày trở về thấy lòng thật xốn xang
Thấy mất mát ở sâu nơi tiềm thức
Giữa ký ức và cuộc sống hiện thực
Giữ cho mình một khoảng nhớ bâng khuâng.


4/4/2023

 

s
 

Tháng mười một

Thu đi qua chợt thấy lòng thổn thức
Thấy bâng khuâng thấy xao xuyến trong lòng
Hoa xuống phố theo những gánh hàng rong
Hoạ mi trắng chờ người mang thương nhớ

Mùa thu đến lòng người như rộng mở
Thấy yêu hơn cả cuộc sống bộn bề
Cháy bỏng khát khao với những đam mê
Thấy cuộc sống thật vô cùng trân quý

Thu mang đến những điều thật bình dị
Của sắc hoa, của hương cốm nồng nàn
Của mỗi tối, khi bóng ngả chiều loang
Hương hoa sữa ngất ngây nơi góc phố

Hồn lãng du hoà cùng thu lá đổ
Heo may về se thắt nhớ người thương
Chân dẫn lối tìm lại những con đường
Những năm xưa giờ đong đầy kỷ niệm

Tháng mười một như là lời tạm biệt
Tiễn thu đi mùa đông đã cận kề
Heo may qua gió đông bắc đã về
Lòng mong ước…Thu ơi…hãy ở lại !


26/9/2022

Tổng số điểm của bài viết là: 4 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 2 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây