Chùm thơ của Phạm Quỳnh Loan

Thứ tư - 20/04/2022 04:29
Nhà thơ Phạm Quỳnh Loan
Nhà thơ Phạm Quỳnh Loan

 

Phạm Quỳnh Loan

KHÚC THÁNG BA

Tháng ba
Như đàn bà dở
Đỏng đảnh nắng mưa
Đỏng đảnh Mộc Miên ruổi rong đỏ gió

Tháng ba
Mặt trời mỏng
Mặt trăng già
Mặt trái đất khét mùi khói súng
Ukraine, Putin, Nato, Nga... những cái
                   tên ken nhau trên mặt báo
Ken cả giấc mơ trưa...

Người ta nói về chiến tranh, súng nổ và cái chết
Người ta chia phe
Người ta ai oán
Khóc
Cười

Tháng ba đau
Tháng ba chảy máu
Tháng ba hứng nước mắt từ trái tim bà
      mẹ Ukraine hay những bà mẹ Nga...

Biển phía nào không mặn?


Hà Nội 3.2022

MÙA KHẨU TRANG

Viết gì đây khi bình minh vừa thức
Tia sáng mở ngày bằng những bản tin
Những fo, f1, cách ly...
Những con số nhân lên theo cấp số

Thế giới đảo chao bởi vòng xoáy loài siêu vi bé nhỏ
Biến thể Ấn, Anh, Brazil... và có thể nhiều nhiều hơn thế
Quặn thắt Sông Hằng xác người sấp mặt
Họ đã chết vì đâu? Ai biết...
Linh thiêng ơi sao chưa cứu dân lành?

Viết gì đây khi Bắc Giang bỏng rát
Chiến sỹ tuyến đầu tắm mồ hôi phòng hộ
Em bé chào đời kín mặt khẩu trang...

Sáng nay
nhìn đoàn xe tình nguyện ngược sông Thương và em đã khóc
Nước mắt em hay nước của muôn loài?
Y bác sĩ, sinh viên, quân đội
           rồi chàng trai Đà Lạt, Quảng Bình...
Mỗi bản tin một lời thách thức
Corona như bỡn cợt con người?

Sóng gió rồi qua
mùa khẩu trang sẽ hết
Em tin...
Chúng mình lại mỉm cười theo mây về núi
Không truy vết khoanh vùng
và sông Thương lại hát...


Hà Nội 31.5.2021

 

NHỮNG BÔNG CỎ

Những bông cỏ như mây bay về núi
Trắng trinh nguyên hoang hoải vắt ngang trời
Tuổi mười lăm lần chúng mình trốn học
Áo trắng áo học trò thơm thoảng hương bay...

Chim Cắc Ca còn ngược gió miền Tây?
Cỏ vẫn cỏ
Hoàng hôn lưng lửng tím
Cánh hoa bay theo dọc chiều biên giới
Theo giấc mơ hay sắc chàm dệt chàng trai thổ cẩm
Găm vào vách đá
Găm vào thung sâu
Găm vào cả những chênh vênh lịch sử...

Những cột mốc biên cương cờ lau kia thủy chung tập trận
Chẳng biết tự bao giờ
Tự khi nào
Và có trước loài người hay loài người có trước
Bám đất bám rừng nở trắng một miền quê


Tây Bắc 4.2021


GỬI NHA TRANG
 Tặng những người bạn Nha Trang

Này người
phía ấy Nha Trang
Sóng cồn đuổi bắt bướm vàng còn bay

Biển còn
tít tắp chân mây
Xanh trong đáy mắt và say kiệt cùng

Này này
mây gió nhớ không
Một con thuyền nhỏ giữa dòng tương tư

Cát còn
bay lạc bến mơ
Dấu chân lạc những vu vơ nỗi đời

Hòn chồng vợ
mãi bên trời?
Còn không vàng nắng giữa khơi khơi lòng


Hà Nội 3.2021
 

ĐÊM ĐỘC HÀNH

Em hoang vu
gió hoang vu
đêm đầy biển
đêm đầy trời sao lạc
những vì sao kí thác đến ngủ nhờ
những vì sao làm thơ trên mặt biển
tóc rối buông hờ dễ vỡ mong manh...

Em lạc đêm
lạc nỗi mình trên sóng
sóng cuống cuồng hoan lạc
sóng cuống cuồng như chẳng thể ngày mai...

Và cứ thế một mình em với biển
một mình em đếm cát hoang vu
đếm mảnh vỡ luân hồi tiền kiếp
gió nhập đồng
kệ gió
biển và em


Nha Trang 10.11.2020

3 mua hoa hoang yen du phong

VIẾT CHO NGÀY THÁNG SÁU

Muồng Hoàng Yến nhả vàng ngực gió
Osaka đỏ mắt Hà Thành
hồ Hòa Bình bỗng nay không sóng
ngõ chợ quen khẩu trang kín mặt người

Tháng sáu rồi anh
tháng sáu nắng
tháng sáu mưa
tháng sáu sinh em đứa con gái dở mưa dở nắng
tháng sáu khẩu trang covid cách ly...

Sẽ không buồn đâu anh
bởi em cất những ngày xa nhau trên vòm lá
cất nỗi nhớ trong màu xanh của gió
gió ru em và lá hát đêm về

Sẽ không buồn đâu anh cách ly là cần thiết
bởi cuộc chiến này kẻ thù giấu mặt
tốc độ lây lan
biến chủng mới trá hình...
nhìn phía trời Mỹ, Âu... để biết mình hạnh phúc
nhìn sông Hằng để chắt giọt nhớ mong

Sẽ không buồn đâu anh
khi ngày mai thức dậy
em tự cắm bình hoa cho mình ngày sinh nhật
loài hoa sớt hương đêm từ mạch nguồn đá núi
và đỏ trời tháng sáu để tin yêu.


(Viết cho ngày sinh nhật mùa Covid)
Hà Nội 14.6.2021



CHIỀU TAM ĐẢO

Núi vừa thức mặt trời vừa thức
Chợt nắng chợt mây nâng bổng vòm cao
Thành phố hiện ra như cổ tích
Những con đường cỏ dại dẫn tôi đi

Nhà thờ đá mọc lên từ đá
Khúc Thánh Ca trong tĩnh tại A men!
Đá Phù Nghĩa, Thạch Bàn, Thiên Thị
Tu vạn ngàn năm cho đất xanh, cho trời lành
Cho biển mây bồng bềnh lãng khách
Trai gái say nhau,
lau trắng phất cờ Xuyến chi mê mải hát...

Chiều nay
đá đưa tôi lên đỉnh
Núi hiền hơn phủ phục chân người trong sương bảng lảng
Có đàn sẻ từng đôi nhặt nắng
Nhặt gió thiên di
mồ hôi và bước người xứ sở...

Giữa đỉnh chiều tôi nhặt bóng đơn tôi

Nguồn tin: HNV.

Tổng số điểm của bài viết là: 3 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 3 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây