Vương Hoa Văn Thị Thuận
VÔ THƯỜNG
Bình minh hé nắng vương dài trên lá
Sương đọng pha lê lấp lánh cam vàng
Những chiếc lá lộc vừng bỗng hóa thành hoa đỏ
Ôi ta như mơ lạc chốn phiêu bồng
Khoảnh khắc đổi màu lá chắt chiu nhựa sống
Hiến dâng cho đời tuyệt tác thiên nhiên
Hà Nội thảm hồng lộc vừng đêm trút lá
Nhẹ nhàng êm thi vị đỗi bình yên.
Ơi chiếc lá cứ vô thường dâng hiến
Như tình em hiến trọn dâng anh
Như đôi mắt cứ dõi theo từng bước
Hơi thở, trái tim đập đến lúc vô thường.
SAO ƠI!
“Là thi sĩ nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây...”
Xuân Diệu
Sao muốn tìm ai mà lấp lánh
Trong bao la tĩnh lặng hằng đêm
Phải chăng Hôm - Mai xa cách nhớ nhung
Bồi hồi bâng khuâng, xao xuyến trùng trùng?
Sao muốn nói gì mà môi nhấp nháy
Bao niềm khát khao chứa chất ngàn năm
Ai bù đắp cho sao khi trống vắng
Giữa muôn trùng sao sáng, vẫn cô đơn
Sao nói gì đi, ta muốn nghe
Ta bâng khuâng ngắm sao rơi nhẹ
Tìm niềm vui khỏa lấp nỗi buồn
Nếu không thấy sao, ta sẽ buồn hơn
Sao hãy đến cùng ta trò chuyện
Muôn nghìn năm kiên nhẫn đợi chờ
Cho ta gửi bao niềm hy vọng
Cùng trăng sao chia sẻ ưu tư.
7/12/2021
HOA ĐẠI
Hoa đại trắng trong tình trinh nữ
Sống giữa bộn bề vẫn tinh khôi
Trầm luân bể khổ, đời dâu bể
Hoa đại khoan dung thắm nụ cười
MỘT MÌNH CÀ PHÊ
Bình minh ló rạng ánh dương
Cà phê tí tách giọt thương vơi đầy
Mặt hồ sóng sánh lá bay
Rơi vào cốc đắng gió lay nỗi buồn
Bên hồ quán vắng liễu buông
Lắng nghe tiếng nhạc ru hồn cô liêu
Vi vu gió đổ muôn chiều
Bâng khuâng nỗi nhơ dập dìu sóng xô
9/11/2021
THU CẢM
Thu về nhàn nhạt nắng vàng rơi
Hương thu thoảng nhẹ mắt ai cười
Dáng thu yểu điệu muôn tà áo
Nồng nàn hương sắc hoa đẹp tươi
Thu về rạo rực bao nhung nhớ
Cái thuở học trò đầy ước mơ
Đâu rồi tiếng guốc ran hè phố
Hào sảng tiếng cười nổ không gian.
Hà Nội ơi! Đất mẹ của tôi
Tôi lớn khôn bởi sữa của Người
Nếp nhà bé xinh, tình sâu nặng
Những chặng đường đi, nghĩa sáng ngời.
Tiếng thu dịu ngọt lời tha thiết
Đất mẹ của tôi xanh biếc xanh
Tâm hồn thanh lịch như sen nở
Hào quang nhân hậu sáng lung linh.
Rêu phong thành cổ hồn thu biếc
Đất thắm máu đào bao liệt oanh
Những mùa thu trải tình da diết
Tâm hồn rạo rực ước mơ xanh.