Chùm thơ của Đỗ Toàn Diện

Thứ ba - 26/09/2023 07:49

D

Đỗ Toàn Diện
Bút danh: Đỗ Hoàng Anh
Sinh năm 1957
Nguyên quán: Cẩm Sơn, Cẩm Thủy, Thanh Hóa
Hiện ở: Krông Păc - Đăk Lăk.
Hội viên Hội VHNT Đăk Lăk
Kỷ niệm chương Vì sự nghiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam.
 
 Bình minh trên Cao Nguyên
 
Mặt trời mọc dưới chân tôi
Tiếng gà đạp dưới lưng đồi bước lên
Kéo bình minh nhích gần thêm
Xuyên qua những đám sương mềm dần tan
 
Cao Nguyên như được vén màn
Màu xanh huyền thoại vắt ngang đỉnh trời
Thác gầm tung bọt sáng ngời
Ngàn thông như mác, dựng trời mà lên.
 
 
 
Dấu chân thời gian
 
Từ ngàn xưa đầu trần chân đất
Tôi tìm tôi dĩ vãng luân hồi
Gùi nước lòng khe, hái gió đỉnh trời
Đánh thức đá cất lời huyền thoại.
 
Âm hưởng chiêng bằng căng nhịp thở
Chóe rượu cần rung bếp lửa đêm say
Mọi người nối vòng xoang trong tay
Đêm vũ hội đất trời nghiêng ngả
 
Cao Nguyên thức thả hồn quanh đống lửa
Ta tìm về thế giới hồng hoang
Ta lần tìm dấu chân Đam San
Du canh, du cư qua bao vùng đất đỏ.
 
Khoét ống lồ ô để nghe hồn của gió
Dấu chân trần đã hóa thạch thời gian
Là nhân chứng khắc trên đại ngàn
Ghi dấu ấn của muôn đời truyền lại
 
Để gió hồng hoang vẫn thì thầm kể mãi
Dấu chân trần …
 
 
 
Ngày mới từ những nhịp chày
 
Sáng nhá nhem buôn bản rộn tiếng chày
Đánh thức ánh ngày qua miền cổ tích
Trẻ con đánh đu trên những lưng gầy
Mẹ vẫn vung chày, cánh tay chắc nịch
 
Lửa đỏ bập bùng … bước chân rậm rịch
Xôn xao tiếng gà, nhà nhà đã thức
Cơm sôi rạo rực, nước cời nắp vung
Chày mẹ vẫn vung đều đều cối thóc
 
Bao nhiêu mệt nhọc giọt tròn mưa rơi
Cối gạo truyền đời, vẹt mòn đáy cối
Nhịp chày nóng hổi kéo bình minh lên.
 
 
Dáng tượng nhà mồ
 
Da mật nhuộm màu nắng gió
Bó gối mắt vương nỗi sầu
Suốt đời quẩn quanh bên lửa
Vui buồn cần rượu vít cong
 
Nỗi niềm khắc vào thớ gỗ
Mắt quầng hun hút nỗi đau
Chống cằm nhìn vào vô vọng
Nổi chìm chẳng biết vì đâu?
 

Anh 6 JWDF
 
 
Dạy học ở Ea Yiêng
 
Nỗi niềm khắc vào buôn vắng
Cuốn hồn theo cánh gió lưng trời
Đã bàn giao mùa khô trên lưng bụi đỏ
Con đường người thưa thớt lên nương.
 
Tôi về dạy học ở Ea Yiêng*
Đi dọc thời gian bạt ngàn nắng gió
Buôn giữa rừng, chất chồng gian khó
Ngôi trường nghèo nằm nép ở cuối thôn.
 
Cháy rực hoàng hôn, đáy chiều thăm thẳm
Hun hút gió, thổi buốt trời hoang lạnh
 
Những lưng trần, chân đất vẫn lên nương
Trẻ con như những củ khoai, củ sắn khát tình thương thương.
 
Những đứa trẻ “Cứ trần như nhộng”
Môi tím tái mà lòng tôi rát bỏng
Muốn xòe tay khỏa gió
Để xua đi cái lạnh mùa đông
 
Muốn nhóm lửa ủ hồng lên đôi má
Của những em bé Xê Đăng hồn nhiên đến lạ!
Mê lời ca tiếng hát đã đến trường
Quây quần bên thầy, cô dưới mái tình thương.
 
Cho giọng hát tỏa lan buôn vắng
Tiếng học vần giữa nắng hè rát bỏng
Vọng râm ran núi rừng.
 
22/3/2011
*Năm 1982 tôi được điều vào dạy học ở xã Ea Yiêng, Buôn của đồng bào Xê Đăng
 
Trên cầu treo Buôn Đôn
(Kính tặng hai nhà thơ Bằng Việt và Phạm Tiến Duật)
 
Ta bước trên ngàn năm
Nghe dòng Sê Rê pk thở
Bước du khách cầu treo nức nở
Oằn mình chao đảo bờ xa.
 
Vùng đất Buôn Đôn
Xứ sở rừng già…
Vùng đất đã dệt nhiều huyền thoại
 
A Mí, A Ma ngàn đời bươn chải
Nhưng đói nghèo vẫn gùi nặng trên lưng
Phát rẫy, làm nương, chọc lỗ, tỉa trồng
Bắt voi dữ, vượt thác ghềnh hung dữ
 
Tìm mặt trời và tìm ngọn lửa
Thắp nên cổ tích muôn đời.
Nay Buôn Đôn du lịch khách muôn nơi
Thăm dấu ấn của ngàn đời cực nhọc
Tìm vết chân voi ngàn xưa hóa thạch
Gió đại ngàn còn nâng giấc hồn chiêng.
 
Vùng đất Buôn Đôn huyền bí thiêng liêng
Còn ấp ủ trong vỏ bầu, miệng ché
Những dũng sĩ săn voi tạc vào dáng núi
Khắc lên tượng gỗ nhà mồ.
 
Họ thổi hồn vào ống lồ ô
Và chắt lọc âm thanh từ ruột đá
Đàn đinh pút mang âm sắc lạ
Lay lắt ngày bỏ mả, đâm trâu
Trai gái quây quần múa hát canh thâu
Xoang rộng vòng, xoay tròn đêm vũ hội.
 
Tạc vào thiên nhiên như hình sông dáng núi
Đây Buôn Đôn huyền thoại mãi trong đời.
 
 
 
Buôn Đôn huyền thoại
 
Chiều Buôn Đôn
Thăm mộ hai ông vua săn voi
Chóp giáo cắm trên nền cổ tích
Bỗng rung động một vùng rừng xa thẳm
 
Hiển hiện những chàng trai Ê Đê lưng trần, khố đóng
Từ ngàn xưa thuần dưỡng voi rừng
Mặt trời vỡ trên lưng
Da sắt lại những bắp cơ cuồn cuộn.
 
Chiều Buôn Đôn trầm tư
Đàn voi cõng tiếng cồng đi qua thời gian
Tiếng mang tác vọng từ thời tiền sử
Huyền thoại trôi về một miền quá khứ.
 
Nhập nhoạng bóng rừng
Nhập nhoạng đêm
Mọi người từ các ngả dồn về quanh đống lửa
Thổi bùng cổ tích ngàn năm.
 
 
images
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây