Tuệ Minh
- Công ty Hoa Mai của Thúy Lan và Kim Oanh bị phá sản, sụp đổ. Do mới thành lập, kinh nghiệm thương trường chưa có, hai chị em nuôi tham vọng lớn nên thất bại thảm hại. Nhà riêng, Thúy Lan thế chấp vay ngân hàng không trả nổi, nên bị tịch biên phát mãi:
… Mỏi mong thành đạt khát khao
Tuột chân mới rõ nhìn sao qua sàng.
Có làn gió đực vướng sang
Nghe cờn cợn cớm đổ ngang chân mày
279. Góc kia vài sợi nắng gầy
Cũng tìm khe lách vào đây chia buồn.
Phòng im lặng chẳng sẻ suôn
Lan đang bão táp mưa tuôn xé lòng
Lúc chưa, nghĩ chỉ màu hồng
Khi rồi mới thấy: Thau - đồng - xám - xanh.
Mất nhà nợ chất vòng quanh
Nào vay ai được cũng đành chấp tay.
…
Trên hai tỷ nợ tiền hàng
Ngân hàng xuống giáo, nhà hoang khóa còng.
Lại thêm lần nữa tội chồng
Lan xiêu Oanh gục phòng tung tác đào.
Tự thân buộc tội ôi chao!
Liễu xơ xác lá sương bào vóc mai…
Chồng con bị đẩy ra hiên. Để cứu chồng con khỏi cơn hoạn nạn, Thúy Lan đành phải nhờ đến Đại Lộc một công ty đang hưng thịnh nổi tiếng trong quận. Của vợ chồng Gâm Lang, mong được cứu giúp. Giám đốc Gâm hết mực lo vực dậy Hoa Mai cho Lan và nhà giữ lại được. Hỡi ơi! Thúy Lan như thế, làm sao Gâm Lang ngồi yên. Mang ơn Gâm rất lớn, Thúy Lan đành trả nghĩa, xét đến cùng chị cũng không còn đường nào khác. Rằng là đau nhưng chị chấp nhận, như tự cắt khúc ruột để chịu đựng. Trước khi nhờ Gâm, chị cũng đã xác định chuyện này:
… Đẫn cay vượt ngưỡng quá tầm
Thôi đành lỗi đạo, bước nhầm thuyền ai…
Có thể ai đó phê Thúy Lan này nọ, nhưng đặt vào hoàn cảnh đây ta mới thông cảm cho chị. Thương chị rất nhiều hơn là trách:
589. Lan yêu! Anh nói thẳng mà
Cầu em chấp nhận phải là của anh.
Bẽ bàng thách cả ông xanh
Kim ngân xin đủ nhất đành anh xong
Vấn vương chi một chữ trung?
Khư khư rồi tự đốt lòng bấy xuân.
Gâm đây đích ngoại tứ tuần
Thừa sung mãn chắc khinh phần thanh niên.
Dai ngang chảo bện kéo thuyền
Mạnh ngang hổ độc trâu quên đầu đàn
599. Duyên chăng? khoảnh khắc chứa chan
Bên ân phía nợ một Pan (1) ắt mà
Mày râu một đấng ghê là
Mưa vần mây vũ doay hoa nẫu cành.
Gâm ơi em bảo này anh
Đừng từ chị ấy nhà lành vẫn hơn
Ơn đành em vậy… là ơn
Nhất không có chuyện vợ con cùng người.
Đời cho khó cưỡng, Gâm cười
Mừng sao lại thấy rối bời lạ thay!
*
609. Tới nhà mặt đỏ hây hây
Mượn cơn lốc xoáy cùng quây vợ xề.
Từ nay ông chẳng thèm về
Nước cơm mặc mụ rõ quê một sàng.
Chắc là đã có bồ sang?
Hay rồi cũng lớp cũ chàng mới ta.
Lâu nay đụng đến kêu “già”
Cầm lòng cổng hậu đổ ra cửa tiền..?
Biết điều tự rút xóa tên
Mảnh chiều cho đứt để bền khúc mai
619. Mặt căng hàm én tác oai
“Phần mềm” sờ sững nổi gai bất ngờ:
Dày hoa ngán nguyệt vì mô?
Đào tơ mới lạ ông giờ dính ngon
Ôi trời ơi hỡi các con
Bố đày đọa mẹ nhà tan đến rồi.
Thập thò hai đứa đứng ngồi
Góc cầu thang chúng tựa nơi trời trồng.
Ông càng mơ nguyệt ghé hồng
Bà càng phải đắng máu lồng tứa gan
629. Giờ đây Đại Lộc cơ man
Cao trần thương hiệu lớn ban, thế tầm.
Doanh thu hàng chục tỷ - năm
Ngang phân cần vợ đúng tầm lo toan:
Với bà tôi vẫn cung tiền
Ngồi chơi mà hưởng sướng trên vạn người
Bà thông thấu hiểu lòng tôi.
Cố tình hạ cố định rồi thượng ngôn
Tình yêu cảm xúc đâu còn
Sợ ghê lại hóa chẳng buồn sợ chi
639. Kiếp xưa ta vướng tội gì?
Trời hành ta “phải” mụ này xấu đui...!
Gâm Lang đắc việc sẽ rồi
Nào ngờ sư tử nổi sôi máu khùng:
Khinh thay ngữ thứ đàn ông
Già tay xới vụng còn ngông bậy xằng
Thạo từng cây số ra xăng
Quen mùi nem chả, bẻ măng trái mùa!
Mốt mai bà hỏi con mô
Ra đơn tố để họ sờ gáy ông.
649. Tóc xù ổ quạ dứng lông
Mượn cơn ngọa miệng bà tông chén bàn.
Gâm hầm hằm hực rung ran
Vụt tăng chiết áp mở van nóng liền:
Hãm chưa! Quỷ cái, đồ điên
Trống không xấc xạo cục duyên thô chì
Đời tao trót vận phải mi
Họa trong cái họa còn hay luận cùn.
Chén trà nổi máu dại khôn
Gâm Lang đập bốp văng luôn giữa phòng.
659. Mụ lời mụ chạy vào trong:
Giống là chim chuột vắt lòng mây mưa
Còn ta canh cặn cơm thừa?
Lên xe Gâm tuốt đến vừa cơ quan…
Đoạn trên thể hiện cách hành xử trong quan hệ đa chiều của gia đình Gâm, mặc dù gia sản Gâm rất thừa tiền nhưng thiếu văn hóa, kỹ năng sống kém. Vợ Gâm Lang cũng đáp trả mãnh liệt, Gâm ngày một gia trưởng độc đoán mù quáng, ảo tưởng. Hành động lời lẽ thóa mạ nhau như chợ búa đầu đường. Ở đời cũng nên hiểu rõ đức làm người: Đừng vì giúp người trong hoạn nạn tạo ơn lớn, để rồi sau cố chiếm thể xác của người theo ham muốn, trời không để yên…
- Thúy Lan bất ngờ về, bắt gặp Hải đang tằng tựu với Xoan cô gái trẻ xinh giúp việc trong nhà... Cũng nói thêm rằng Thúy Lan lấy Hải là do mang ơn bố Hải, thầy thuốc nổi tiếng ở phố Lãn Ông đã cứu Lan khỏi căn bệnh bạch huyết. Khi Lan vừa tốt nghiệp Đại học dính bệnh hiểm nghèo này, tưởng không qua khỏi. Hải thì quá hèn yếu cớm nắng dặt dẹo, tuổi 30 rồi mà chưa vắt vai một mảnh tình. Đám cưới đó được ví: Thế rồi cũng đến giữa tiên với đần. Tất cả đều có ở phần đầu tác phẩm, nó cũng là một bi kịch đi suốt chủ đề Tình trường mà Thúy Lan gánh chịu:
… Ngày mai hết việc, lẽ ra
Lan về giã bạn như là lịch ghi
Chiều nay về sớm buổi đây
Vui vui hưng phấn bước đi đều đều.
Tới nhà sao thấy êm diu
Cửa ngoài vẫn mở mong điều chẳng mong
2959. Hay là… Xoan ở nhà trong?
Mọi bề yên ắng như đồng cất kho
Mù trời mưa nhẹ người thưa
Phố thơm thuốc bắc thảng vừa nhớ nhung.
Bâng khuâng dạ nóng thấy lòng
Có điều chi ẩn mà không rõ rành.
Dói lên một chút lo đanh
Bước vành qua cửa Lan nhanh vào buồng.
Trời ơi! Tim thót nghẽn dòng
Trắng lan một đám phòng không bật đèn.
2969. Đâu nhầm bướm dưới ong trên
Sồi hoi đặt dọc đỗ quyên ngửa chờ
Tưởng cơn ác mộng đâu ngờ
Giữa nhà một nhát dao là “dao ơn”.
Vẫn còn áo dở quần con
Hải bầm chín mặt xin van lạy quỳ:
Sự rằng Xoan cứ kéo gì
Đành thân phó nó, nó ngoay tuốt đồ.
Ai cầu ghê thật rõ dơ
Còn chềnh ra đó định trò vạ đây?
2979. Người nao phá hạnh phúc này.
Xoan liền khoác vội rồi quỳ, nhục… vâng!
Ửng loang dậy má dạ thường
Nỗi lòng quẫn quậy ra tuồng đòi phen
Cố tình đao giật đỏ đen?
Sôi lòng cấn quá phát điên chị à!
Nghĩ Xoan cũng rất thật thà
Hay là tôi đã chớm già xấu đi?
Xoan, hay chị chẳng ra gì?
Không không chị vẫn hương bay gương trời
2989. Em là chỉ dạng chip hôi
Cỏ hoang dại náu dưới đồi bạch dương.
Hỏi thêm để tỏ mạch tường:
Cớ sao anh Hải lại dường ấy chua?
Lạ hoa thấy cũng… ập ờ
Định phù du tý ngoại da phấn hường.
Chuyện nhà như vệt máu vương
Mù sương xứ lạnh rệp giường ai khen?
Thôi đành nhặt đá chêm chèn
So hoa nghĩ thẹn vết đèn ngại chong!
2999. Đã rồi đau vẫn bung xung
Cõi lòng u ám đành không đành lời!
Não nề đếm giọt buồn rơi
Một bi kịch nhục loang tơi ố hè.
Mũ ni đành vậy tai che
Con người đẳng cấp siêu bề mà thôi!
Chữ “con” tách, việc đã rồi
Chữ người tự phải tự lời răn đe…
Thúy Lan thật cao thượng vị tha, cách ứng xử đầy nhân văn. Qua vụ này Hải càng nể trọng vợ và Xoan giúp việc càng nặng lòng ơn chị.
Box: Hiện nay rất nhiều ngưởi yêu thích và theo dõi truyện thơ Thúy Lan, thấy số lượng người thích phía cuối ở mấy bài trước, đã 430 là biết. Song, do mạng chỉ mỗi người được nhấn 1 lần thích cho truyện, nhấn lần thứ 2 máy không nhận. Mọi diễn ca, trường ca, truyện thơ có đoạn giới thiệu tiếp theo đều vậy. Thế nên nhìn cuối bài càng về sau càng thấy ít người thích, hoặc không thấy, trong khi ngày càng đông người yêu thích. Chính vì thế tôi càng cố gắng giới thiệu nhiều bài nữa, để chuyển tải… đến bạn đọc.
(1). Căn bệnh ở đời của cặp trai tài gái sắc, rơi vào ai rời cũng phải…
TM
(Còn nữa)